“Sư huynh, huynh quá rồi!” Lửa giận phun trào trong đôi mắt của Trần Trạch Văn, trước kia khi còn ở bang Hoa Nhân, tuy rằng Hoàng Phi Hạo và anh ta bất hòa, nhưng có lão tam Hoàng, Hoàng Phi Hạo ít nhiều gì cũng còn có thể khắc chế một chút.
Nhưng hiện tại đã rời khỏi bang Hoa Nhân, Hoàng Phi Hạo cũng chẳng còn chút kiêng nể gì, hoàn toàn không xem ông ta ra gì.
“Quá?” Hoàng Phi Hạo sa sầm sắc mặt liếc Trần Trạch Văn, nói: “Quá đáng đó rồi sao nữa? Sư đệ, đệ sẽ động thủ với huynh sao?”
Trần Trạch Văn nghiến chặt quai hàm, cực lực khắc chế, không nói một lời.
Hoàng Phi Hạo ung dung cười: “Nếu động thủ thì bốn huynh muội các người có thể cùng tiến lên, để sư huynh xem xem, rời khỏi bang Hoa Nhân rồi, tu hành của các người có tiến bộ không.”
Thấy Trần Trạch Văn không nói lời nào, Hoàng Phi Hạo lắc lắc đầu, nói: “Nếu không động thủ thì sư hynh phải đi rồi, bên phía Hoắc tiểu thư vẫn còn đang chờ hà thủ ô.”
“Hoắc tiểu thư là ai? Huynh đã đầu phục cô ta rồi?”
Trần Trạch Văn nghiến răng hỏi, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Hoàng Phi Hạo, anh ta đã cho rằng Hoàng Phi Hạo cũng là đến vì lão tam Hoàng nhưng kết quả Hoàng Phi Hạo lại nói tìm hà thủ ô là vì Hoắc tiểu thư nào đó.
“Tên của Hoắc tiểu thư đệ chưa đủ tư cách để biết đâu, đệ chỉ cần nhớ kỹ, Hoắc tiểu thư là người của Hoắc gia ở Đảo Long là được.” Vẻ mặt của Hoàng Phi Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597793/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.