“Cậu muốn giải quyết như thế nào?” Trần Dật Thần thản nhiên lên tiếng.
“Chiếc xe Maserati này tôi nhập khẩu từ nước ngoài với giá hơn mười hai tỷ. Tân trang sửa sang xe hết ba tỷ, tổng cộng là gần mười tám tỷ!”
“Nhưng mẹ kiếp, tôi còn chưa đi được nửa tháng, hôm nay đã bị bạn gái của anh đụng hỏng. Anh nói xem tôi muốn giải quyết như thế nào!” Chàng thanh niên tóc vàng trợn trừng mắt, hung hãn nhìn chằm chằm Trần Dật Thần.
Nghe vậy, Trần Dật Thần nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Muốn tiền đúng không?”
“Đúng vậy, ông đây muốn tiền!”
“Mười tám tỷ, không được thiếu một đồng!” Chàng thanh niên tóc vàng nghiến răng nói.
“Nhưng tôi không có tiền.” Trần Dật Thần xòe hai tay ra, nói năng dứt khoát.
Chàng thanh niên tóc vàng thấy vậy lập tức phẫn nộ: “Anh! Mẹ kiếp! Anh trêu tôi đấy à!”
“Ừm, tôi đang trêu cậu đấy!” Trần Dật Thần khẽ cười.
“ĐM!”
Chàng thanh niên tóc vàng nổi trận lôi đình, anh ta lập tức vung nắm đấm về phía Trần Dật Thần.
Trần Dật Thần cười nhạo một tiếng, nhẹ nhàng đưa tay ra, nắm lấy cổ của chàng thanh niên tóc vàng.
Anh chỉ hơi dùng sức.
Hai chân của chàng thanh niên tóc vàng đã bị nhấc lên khỏi mặt đất, cả người lơ lửng trên không trung. Hô hấp của anh ta bắt đầu trở nên dồn dập, sắc mặt cũng tái mét.
“Ố… ớ… thả… thả ra…”
Sắc mặt của anh ta ngày càng đỏ, mấy chữ này gần như cố nặn ra từ cổ họng.
Nhưng Trần Dật Thần chỉ cười, không những không thả tay ra, ngược lại còn tăng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597776/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.