Lâm Đông không nén được cơn giận, hai tên vô dụng này, vậy mà vẫn chưa cút đi?
Thịch thịch thịch.
Lâm Đông đi vài bước tới trước mấy nhân viên bảo vệ, chỉ vào Trần Dật Thần và Chu Quảng Quyền, tức giận chửi bới: “Các người làm ăn kiểu gì vậy? Sao lại để tên trộm vặt và con heo mập chết tiệt này ở đây?”
“Còn không kéo bọn chúng đi!”
Kéo đi?
Nghe vậy, vợ chồng Lâm Triệu Trung vừa đi đến trước mặt Trần Dật Thần để chào hỏi, tim họ chợt thắt lại gần như ngừng đập.
Tệ thật, lúc này, Lâm Đông lại bước tới gần vợ chồng Lâm Triệu Trung, mỉm cười nói:
“Chú ba, thím ba, đừng lại gần hai người này, bọn họ là trộm, cẩn thận bọn họ trộm đồ của chú.”
Trộm?
Sắc mặt Lâm Triệu Trung tái nhợt.
Lâm Phương hai chân mềm nhũn.
Còn vẻ mặt của Trần Dật Thần lại cứ cười như không cười.
“Chú ba …” Lâm Đông nhếch mép cười, còn muốn nói thêm gì đó.
Nhưng “bốp” một cái, những gì anh ta định nói bị một cái tát chặn cứng họng.
Người ra cái tát này, vậy mà lại chính là Lâm Triệu Trung.
Lúc này, vẻ mặt Lâm Triệu Trung méo mó, nước da xanh mét, ngay cả môi cũng bắt đầu run rẩy.
Lâm Đông ôm mặt, anh ta sợ hãi đến mức choáng váng, kinh ngạc nói: “Chú ba, sao chú lại đánh cháu…”
“Bốp”
Loading...
Đáp lại anh ta, Lâm Triệu Trung lại cho thêm một cái tát trời giáng.
Lâm Đông ngã bệt xuống đất, vẻ mặt thất thần, môi chảy máu.
Những người khách xung quanh cũng đang nhìn nhau, không biết chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597771/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.