“Nói xong rồi chứ?” Trần Dật Thần cười nhạt.
Diệp Hải Đông sững sờ, Trần Dật Thần có ý gì, chẳng lẽ anh ta nghe không hiểu lời mình nói?
Mình đã nói rõ ràng tỉ mỉ để anh ta hiểu rõ rồi, Diệp Đông Khiếu là đại sư võ học, nếu anh ta giết mình, chắc chắn Diệp Đông Khiếu sẽ giết anh ta, chẳng lẽ Trần Dật Thần thật sự nghĩ quẩn như vậy sao?
“Nói xong rồi.” Mặc dù trong lòng có muôn vàn suy nghĩ, nhưng ngoài miệng Diệp Hải Đông cũng không biểu hiện ra bao nhiêu, thái độ đối với Trần Dật Thần vẫn cung kính như cũ.
Trần Dật Thần khẽ vuốt cằm: “Nói xong rồi.”
“Vậy ông đi chết đi.”
Đồng tử Diệp Hải Đông chợt co rút lại, khuôn mặt tràn đầy khiếp sợ còn muốn mở miệng nói gì đó, nhưng Trần Dật Thần căn bản không cho ông ta cơ hội, dứt khoát điểm một cái vào ấn đường ông ta.
Sức mạnh vô hình xuyên qua ấn đường, Diệp Hải Đông rầm rầm ngã xuống đất, chết không nhắm mắt!
Loading...
Diệp Hải Đông vừa chết, đám vệ sĩ và người hầu của nhà họ Diệp lập tức tan tác như chim muông, thi nhau chạy trối chết, hận ba mẹ không thể sinh thêm cho bọn họ mấy cái chân.
Tất nhiên Trần Dật Thần cũng không có lòng dạ đuổi theo những sâu kiến này, mà đi đến trước mặt Hạ Nhược Y, áy náy lên tiếng “Ba, Nhược Y, xin lỗi, con đến chậm.”
Hạ Trấn Quốc há to miệng nhìn Trần Dật Thần, hồi lâu không nói lên lời, ông ta thật sự không cách nào liên hệ người đàn ông sát phạt quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597754/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.