Ngô Cửu U vốn tưởng rằng cuộc đời này sẽ không còn có quan hệ gì với Tiêu Quốc Trung nữa.
Thế nhưng vào hôm nay, ông ta lại gặp gỡ đồ đệ của Tiêu Quốc Trung.
Tuy rằng không phải tông sư võ học, nhưng lại mang đến cho ông ta rung động không kém tông sư võ học là bao.
Bởi vì Trần Dật Thần còn trẻ tuổi, nhiều nhất cũng chỉ đến hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi!
Hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, thế mà đã đến đại sư võ học Hóa Kình, như vậy chuyện cậu ta trở thành tông sư võ học chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Có thể nói Trần Dật Thần trước mắt chính là tông sư võ học thứ mười của nước H cũng không phải nói quá!
Vẻ mặt Ngô Cửu U thoải mái, chuyện đến nước này, ông ta cũng không còn sợ gì nữa, có thể chết trong tay một tông sư võ học, cho dù rơi xuống địa ngục, ông ta cũng có vinh hạnh.
Thấy vẻ mặt chết lặng của Ngô Cửu U, Trần Dật Thần đương nhiên biết không hỏi được gì, vì thế anh quay đầu nói với dì Thanh: “Dì Thanh, cố gắng ép hỏi tin tức những người còn lại của Ngữ Nữ Giáo đang ở đâu, sau đó tiêu diệt hết đi!”
“Mặt khác… Đừng để ông ta được chết quá thoải mái!” Trong mắt Trần Dật Thần xẹt qua ý lạnh, loại súc sinh táng tận thiên lương như Ngô Cửu U, cũng không biết ông ta đã giết hại bao nhiêu cô gái vô tội, giết chết luôn không khỏi quá dễ dàng với ông ta.
“Vâng, Trần đại sư!” Dì Thanh cung kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597744/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.