Đáy mắt của Từ Đông Lương vụt qua một tia bực tức, nữ thần mà anh ta theo đuổi bốn năm không theo đuổi được, gả cho một shipper không nói, đáng chết là, tên shipper này vậy mà còn không có bảo vệ tốt nữ thần của anh ta, ngược lại khiến nữ thần của anh ta đi làm tiểu tam cho người khác!
Cục tức này, anh ta nuốt không trôi!
“Ài, anh Lương, anh quá lương thiện rồi.”
“Đúng thế, tiểu tiện nhân như Hạ Nhược Y, năm đó thật sự là mắt mù, không gả cho loại ngọc quý như anh Lương, chạy đi kết hôn với một tên shipper, thật sự đầu bị cửa kẹp mà!”
“Cậu ta bây giờ chắc hối hận muốn chết.”
Lời nói của mọi người vừa dứt, một chiếc xe taxi dừng ở trước mặt.
Trần Dật Thành và Hạ Nhược Y từ trên xe bước xuống.
Biểu cảm của mọi người rất kỳ dị, vậy mà đi taxi đến đây? Chồng của Hạ Nhược Y, quả nhiên là loại vô dụng thật sự, ngay cả ô tô cũng không mua nổi.
Nhìn thấy Hạ Nhược Y, đáy mắt của Từ Đông Lương đột nhiên xẹt qua một tia cháy bỏng, ba năm không gặp, Hạ Nhược Y không những không có xấu đi, ngược lại so với trước kia càng thêm xinh đẹp, khí chất càng thêm trưởng thành, vóc dáng càng thêm no đủ.
Có điều khi nhìn thấy Trần Dật Thần nắm tay của Hạ Nhược Y, sắc mặt của Từ Đông Lương lại càng âm trầm.
“Nhược Y, lâu rồi không gặp.” Mặc dù trong lòng không thoải mái với Trần Dật Thần, nhưng Từ Đông Lương vẫn mỉm cười chào hỏi.
“Lâu rồi không gặp.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597636/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.