Ngay lúc Ravens định rời đi thì bất ngờ bị chặn lại, mà người chặn hắn không ai khác chính là Nhã Lan. Điều này khiến hắn đứng yên trong tâm trạng sửng sốt.
- Chuyện này làm sao có thể! Không phải cô đang nằm trên tay ta sao? Không lẽ lại là một người khác?
Ravens đinh ninh suy nghĩ của hắn không thể sai được. Nhất định người đối diện hắn là một người khác.
- Người có thể tạo ra điều bất ngờ đâu chỉ có riêng anh. Những gì anh nghĩ đến, có lẽ tôi đã nghĩ trước cách đây mười năm rồi.
Nhã Lan cười mỉa mai nói.
Vài giây trước, khi bị sương mù dày đặc che khuất tầm nhìn, toàn bộ cảm biến của bộ giáp đều được bật lên ở mức cao nhất. Có rất nhiều cảm biến, cảm biến nhiệt, cảm biến va chạm, cảm biến vật thể dựa vào âm thanh, cảm biến laser, cảm biến quang học, cảm biến tiệm cận, cảm biến áp xuất... Tuy nhiên do phản ứng của Nhã Lan không kịp, khi mà tốc độ của Ravens nhanh hơn nhiều lần so với lúc trước khiến nàng không kịp trở tay và để bị bắt.
Lúc Nhã Lan bị trói bởi lưới nhện, và bộ giáp đang bị cắt thành từng mảnh nhỏ thì trong đầu người đẹp bỗng lóe lên một suy nghĩ. Tại sao ta lại không dùng tính năng dịch chuyển tức thời nhỉ? Bản chất của bộ giáp không khác gì một cánh cổng dịch chuyển, do đó việc chuyển đổi qua lại giữa hai vật thể bên trong bộ giáp là hoàn toàn có thể. Trong giây phút định mệnh, nàng đã thật sự làm điều đó và không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789812/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.