Người đến bắt tay chào hỏi hầu hết đều là những tiểu nhân vật không mấy tiếng tăm của thành phố. Mặc dù mọi người đều nhìn thấy người nam nhân đang tay trong tay bên cạnh Tô Úc, và cảm thấy kỳ quặc với cách ăn mặc bình dị, thô sơ của hắn, nhưng nếu là người có thể nắm tay với Tô chủ tịch thì tuyệt đối gia thế không đơn giản. Bởi vậy nên hầu hết đều nhiệt tình tay bắt mặt mừng với hắn. Hướng Nhật tuy trong lòng cảm thấy khó chịu nhưng ngoài mặt vẫn trầm ổn, thi thoảng vẫn mỉm cười, coi như đứng cạnh bà xã hắn cũng không thể để nàng mất mặt được.
Đối với những ông lớn như Sở A thì nàng phải đích thân đi chào hỏi rồi. Mặc dù Hướng Nhật không muốn nhưng bị nàng kéo đi hắn cũng đành chịu. Trước mắt là ba người đàn ông đã qua tuổi ngũ tuần, Sở A, An lão hổ và Trứu Chính Long. Mà cả ba người đều là nhạc phụ của hắn, hai trong số họ hắn đã công nhận nhưng Trứu Chính Long hắn không để vào mắt.
Trái với bản mặt lạnh lùng của hắn, Tô Úc luôn nở nụ cười thân thiện tiến tới bắt tay từng người.
- Hoan nghênh ba vị đã đến tham dự.
- Tô chủ tịch, cô quá khách sáo rồi.
Sở A và An lão hổ cũng đã để ý thấy lưu manh đang đứng bên cạnh nàng. Hướng Nhật bèn chủ động chào hỏi.
- Chào hai bác, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây.
- Hướng Quỳ đấy à? - Sở A hỏi.
- Ừm, rể ngoan. Con cũng ở đây à? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789770/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.