Khuôn viên bệnh viện Nhân Dân Số 6, là một bệnh viện cao cấp cho nên khuôn viên cũng đẹp mỹ mãn như chốn Thiên Đường. Nơi này trồng đủ các loại hoa, từ hoa hồng, mai, lan, cúc, huệ... đa màu sắc không thiếu màu nào. Hướng Nhật đi cùng Trứu Văn Tĩnh trên con đường mòn lát đá cẩm thạch, bao quanh viền những viên đá là cỏ. Mà xung quanh họ chính là dải đất phủ đầy cỏ và hoa bồ công anh mọc chi chít trông vô cùng thơ mộng, cực kỳ dễ chịu, sảng khoái, thư giãn tinh thần. Trứu Văn Tĩnh thường ngày cũng không có biết trong bệnh viện lại có một nơi hoàn mỹ đến vậy. Đây là lần đầu tiên nàng được tận mắt trông thấy khung cảnh thơ mộng, êm đềm như vậy cho nên biểu hiện cực kỳ vui sướng, gương mặt lại thêm mấy phần rạng rỡ.
- Không ngờ ở đây cảnh lại hữu tình đến vậy.
Nàng nói rồi nàng chỉ tay về phía cái ghế tre, trông đơn sơ nhưng rất gần gũi với thiên nhiên. - Chúng ta qua đó đi.
Hướng Nhật gật đầu bước tới cùng nàng. Thời tiết thật dễ chịu, gió thổi hiu hiu, man mát dịu nhẹ. Trứu Văn Tĩnh ngồi dựa lưng vào thành ghế, cặp mắt lộ vẻ vô tư, dường như đã đánh bay hết mọi chuyện lo âu trong lòng. Hướng Nhật lặng im ngắm nhìn, cắp mắt không rời khỏi làn da trắng mịn trên khuôn mặt của nàng. Trứu Văn Tĩnh liếc nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn chăm chú nhìn mình không rời, trong lòng rộ lên chút cảm giác thẹn thùng, tự dưng mở miệng bắt chuyện:
- Theo anh, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789767/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.