Hướng phụ vốn chỉ là người ngoài đối với hắn nhưng cái thân xác này mang quan hệ phụ tử với ông ta, hắn nào có thể làm ngơ. Đành kiếm đại một cái cớ hợp lý rồi nhanh chóng chuồn khỏi Hướng mẫu. Bước ra đại lộ hắn vội vàng bắt taxi tới biệt tự Tôn Hòa, trong lòng không đến mức quá lo lắng. Với thân thủ của Hướng phụ, việc khống chế năm mười tên côn đồ là bình thường. Điều hắn lo nhất là bọn chúng có con tin, nếu đem ra để uy hiếp thì rất khó đối phó, rất có thể Hướng phụ sẽ bị thương, chuyện không thể chậm trễ.
Tại biệt thự Tôn Hòa, ngay trước cửa, Hướng phụ không vội xông vào mà ẩn mình theo dõi nhất cử nhất động của đối phương. Thân là quân nhân những sự việc như thế này đối với ông ta chả khác nào trò chơi của trẻ con.
Hướng Nhật cũng vừa tới nơi, nhưng Hướng phụ ẩn nấp ở chỗ nào khiến hắn không nhận ra. Mà nhìn vào bên trong cũng không thấy Hướng phụ đâu cả, hắn cảm thấy không cần vội, tốt nhất ngồi xem tình hình thế nào đã, biết đâu lại có trò hay để xem, lại có cơ hội được chứng kiến sức mạnh của Hướng phụ. Thế là sau khi quan sát một hồi, hắn quyết định nhảy lên cái cây cổ thụ trước cửa. Ở góc độ này hắn có thể thoải mái quan sát mọi ngõ ngách, xó xỉnh trong nhà mà không ngại bị phát hiện.
Trong nhà, đồ đạc vương vãi khắp nơi, thằng nhóc Tôn Thiên Lục đang ngồi co ro trên góc ghế salong, không dám liếc ngang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789759/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.