Edit: Vạn
“Im đi!” Nghe thấy Phạm Thải Hồng nói lung tung, Hướng Nhật thật muốn khâu cái miệng của nàng lại, nếu như không phải bây giờ đang có An đại tiểu thư bên ngoài thì cho dù 18 năm sau có xảy ra thảm kịch cha con tương tàn cũng phải đem nàng xử ngay tại chỗ.
Có lẽ là nghe được tiếng kêu cứu bên trong phòng nên An Tâm nhất thời cũng không đoái hoài gì nữa, trực tiếp mở cửa vọt vào.
“Hướng Quỳ?” Khi nhìn thấy trong phòng không có xảy ra một màn trong tưởng tượng kia, An Tâm thở phào nhẹ nhõm, càng nhiều hơn chính là nghi ngờ và khiếp sợ, tình huống trong phòng thật giống như đại chiến thế giới vậy, khắp nơi một mảnh bừa bãi, thậm chí trên tường còn có dấu vết bị phá hỏng rõ ràng.
Hướng Nhật rút lại lĩnh vực đang giam cầm Phạm Thải Hồng, nhìn về phía An đại tiểu thư nói: “Nữ nhân này là người bị bệnh thần kinh, cô ta nói mà em cũng tin?”
“Em không biết... Hai người đang đánh nhau à?” An Tâm có chút xấu hổ, cảm giác vội vã xông vào như vậy thì đối với nam nhân không tin tưởng, sau khi hỏi xong không đợi nam nhân trả lời mà vội vàng cáo từ, “Em đi đây, hai người cứ tiếp tục...”
Sầm! Cửa bị đóng lại.
“An An...” Phạm Thải Hồng kêu cũng không kịp, mắt thấy cửa bị đóng lại, mặt đầy cảnh giác nhìn nam nhân không có hảo ý đang đi về phía mình.
“Không cần khẩn trương như vậy, cô cho là tôi có hứng thú đối với cô sao?” Hướng Nhật trừng mắt nhìn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789751/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.