Dịch: Thỏ
Sau khi tan kịch, Hướng Nhật, Hoắc Vãn Tình và La tỷ ba người cùng nhau từ trong rạp hát đi ra.
Thời gian hiện tại vẫn chưa tính là muộn, còn chưa tới mười giờ.
- Bây giờ anh phải về à?
Có lẽ bởi vì mới vừa rồi nhận được cam kết của lưu manh, Hoắc Vãn Tình giọng nói đã trở nên ôn nhu, không còn vẻ châm chích lúc mới gặp mặt.
- Ừ, anh muốn về nghỉ ngơi sớm một chút, các em cũng vậy đi.
Hướng Nhật gật gật đầu, nói.
- Vâng, vậy tụi em đi trước.
Lấy được câu trả lời mình mong muốn, Hoắc Vãn Tình rất khôn khéo nghe lời, ý thức được hắn ngày mai phải ngồi máy bay mười mấy tiếng đồng hồ, đúng là không thể làm trễ nải thời gian nghỉ ngơi.
- Hẹn gặp lại.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, đi được một lúc, Hướng Nhật không có ngay lập tức trở về, hắn còn phải gọi điện thoại.
Điện thoại là gọi cho Hướng mẫu, trước do ảnh hưởng bởi thời gian nên chưa thể gọi được. Bây giờ thời gian phù hợp rồi, Bắc Hải bên kia ước chừng cỡ mười giờ sáng.
Vừa gọi đi, điện thoại vang lên hai thanh âm "tút tút" liền có người bắt máy, từ bên kia truyền tới giọng nói tức giận chỉ tiếc rèn sắp không thành thép của Hướng mẫu:
- Anh còn biết gọi điện về, có phải ở nước Mỹ tiêu dao tự tại lắm đúng không, không muốn quay lại, hả?!
- Sao con biết được chứ, đâu phải là không có chuyện gì làm. Chuyện còn chưa giải quyết xong, dĩ nhiên không thể trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789736/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.