- Được rồi, tôi thừa nhận, tôi quả thật không biết hóa trang.
Hướng Nhật vừa nói vừa tháo mũ cùng râu ria xuống, khôi phục diện mạo ban đầu, mắt kính cũng lấy từ trong túi quần Âu phục đeo lên.
Tuy dáng dấp không hẳn rất tuấn tú, chỉ có thể gọi là trên mức trung bình, nhưng dù trang phục của nhà Phật hay của nhân sĩ, một thân Âu phục vừa vặn này dường như vì hắn mà làm ra, mặc lên người cũng toát lên vài phần tư vị của một thân sĩ thành đạt.
Ít nhất trong lòng La tỷ cảm thấy thuận mắt hơn trước đó rất nhiều, chẳng qua ngoài miệng ả tuyệt đối sẽ không thừa nhận. Thế nhưng nhìn khuôn mặt quen thuộc gần trong gang tấc, lại nghĩ tới giấc mộng ướt át kia, đột nhiên có xung động muốn xoay người chạy trốn.
Cũng may xung động này bị nàng áp chế, khẽ vuốt vuốt lọn tóc hai bên nói:
- Mới vừa rồi tôi và hắn nói chuyện, anh đều nghe được sao? Đừng nói với tôi anh nghe không hiểu.
- Quả thật hiểu được.
Hướng Nhật cười khổ, dù không rõ ràng lắm La tỷ tại sao có thể khẳng định hắn có khả năng nghe hiểu Tiếng Pháp như vậy, nên cũng không tiện phủ nhận.
- Anh quen biết hắn?
La tỷ tiếp tục đặt câu hỏi.
Hướng Nhật nhất thời hiểu được La tỷ vì mấy lời ban nãy của hắn, đành bất đắc dĩ trả lời:
- Hắn cũng đã nói, tôi với hắn là lần đầu gặp mặt.
- Không cần biết là lần đầu gặp hay không, tôi khuyên anh tốt nhất nên cách hắn xa một chút.
La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789661/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.