Chương trước
Chương sau
"Trừ ngươi ra còn có cái tên hỗn đản nào nữa! Ngươi biết không? Ngươi thiếu chút nữa thì làm ta bị hủy hôn lễ, ngươi là kẻ chết tiệt!" Monica nói với ngữ khí mang theo cuồng nộ cùng với ít từ ngữ bất minh nhưng có thể khẳng định tuyệt đối không phải giọng điệu mừng rỡ tình tứm gì.
"Thiếu chút nữa?" Hướng Nhật liếc qua bên cạnh thấy Pierce đang vểnh tai lên nghe trộm, mặt không chút thay đổi hướng nhật hướng bên vắng người mà bước vài bước:
"Monica tiểu thư, ta không rõ ý cô lắm." Tại sao lại thiếu chút nữa? Hướng Nhật trong lòng có chút phát điên, trước tuy nói cũng không phải cố ý khiến monica bị vị hôn phu kia bắt được cảnh chính mình cùng Monica "yêu đương vụng trộm", nhưng mà đã xảy ra chuyện một người đàn ông thấy vị hôn thê của mình cùng một người đàn ông khác làm cái chuyện mà chỉ có phu thê trong lúc đó mới có thể làm, trong cơn tức giận chắc chắn sẽ không cùng nữ nhân đó kết hôn. Thế nhưng nghe ý tứ trong lời nói của Monica thì mọi chuyện không giống như những gì mình tưởng tượng.
"Không rõ? Tốt, vậy ngươi nghe cho rõ đây, hôn lễ của ta vẫn sẽ cử hành, đơn giản là như vậy thôi!"
Vẫn cứ hành đúng hạn? Hướng Nhật nghe mà cảm thấy chấn đông, tuy vữa nãy đã mơ hồ có cái dự cảm này rồi, nhưng chính miệng Monica nói ra khiến hắn có chút chấn động hơn nữa, lẽ nào tên Richard • McRae kia không ngại làm "ông vua nón xanh", quyết tâm kết hơn tới cùng hả?
"Monica tiểu thư, cô sẽ không quên cái lần kiểm tra của chúng ta lúc trước đấy chứ? Sự thực cô đã thấy rồi. Vẫn còn, trước cô cũng đã đáp ứng của ta, chỉ cần ta chứng minh điều ấy là sự thật, cô sẽ đáp ứng bất kỳ điều kiện gì của ta ha."
"Đúng không? Ta thế nào không nhớ rõ có chuyện như vậy rồi nhỉ? Thật xin lỗi, ta căn bản không có chút ấn tượng." Monica căn bản không để cho Hướng Nhật có cơ hội phản bác.
"Ta hi vọng chuyện này đến đây là kết thúc, bằng không chúng ta cũng chỉ có thể lên tòa thôi. Còn nữa, ta hi vọng trong ngày lễ kết hôn của ta sẽ không trông thấy ngươi! nói đến đây, đã không lưu tình chút nào mà dập máy.
Hướng Nhật vẫn còn ngơ ngác mà cầm cái điện thoại, tựa hồ vẫn còn không thể tin được vừa những lời này là do Monica nói, vốn hắn còn gửi gắm hi vọng vào vụ cá cược để áp chế nàng, nhưng không nghĩ tới chính là Monica sẽ đùa giỡn hắn một cách trắng trợn như thế, hơn nữa lại phủi bay sạch sẽ với bộ dạng "qua cầu rút ván" như vậy (ko hiểu câu ngạn ngữ tiếng trung nên sài hàng việt chất lượng cao)
"Jack, có cần giúp đỡ không?" thấy Hướng Nhật cúp điện thoại xong có vẻ mặt cười khổ đầy phiền muộn, Pierre lặng lẽ đã đi tới hỏi.
"Không cần, chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, tự ta có thể làm." Hướng Nhật nhìn hắn một cái, đương nhiên không hy vọng chuyện của mình mọi người đều biết. Huống chi, hắn cũng không phải là không còn cách nào.
"Jack, ngươi không cần phải che giấu ta, vừa nãy ta nghe thấy, có một cô không phải là thục nữ chửi ngươi là hỗn đản... Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Pierce biểu hiện cực kỳ nhiệt tình, bất quá loại nhiệt tình này cũng không biết nói là muốn giúp bằng hữu, hay là muốn nghe bí mật của người khác nữa.
Thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nhưng trong ánh mắt lại mang theo nụ cười quỷ dị của Pierce. Hướng nhật cũng biết hắn có thể là gồm cả hai loại. Nghĩ đến vừa nãy monica mắng mình lớn như vậy, mà pierce lại đứng gần như thế, hắn nghe được cũng rất bình thường.
Pierce, hình như ông nghe lầm rồi a, căn bản là không có chuyện như thế." Hướng Nhật một mực phủ nhận.
"Làm sao có thể? Ta còn nghe được từ 'Hôn lễ'? Jack, cậu có phải hay không... có bằng hữu sắp kết hôn?" Pierce vẻ mặt hồ nghi mà hỏi thăm.
Hướng Nhật đã không biết nên nói như thế nào cho phải nữa, trong lòng hơn nửa là cảm thán, nghĩ không ra Pierce này người nước ngoài mà tai cư nhiên lại thính như vậy.
"Hắc, Jack, ta có thể nói cho cậu biết, nếu như cậu thật sự có bằng hữu kết hôn mà nói..., như vậy ta có thể miễn phí làm đạo diễn cho buổi hôn lễ của bọn họ, cậu cũng biết rồi đấy, rất nhiều người đều hy vọng có thể mời ta đến làm đạo diễn, nhưng đều bị ta cự tuyệt a." Pierce có chút dõng dạc nói.
"Ta nghĩ không cần, nói không chừng ta và bằng hữu căn bản là kết không thành hôn." Hướng Nhật tiếp tục lắc đầu, hắn đương nhiên biết lời Pierce nói có thể là sự thực, nhưng vẫn cự tuyệt ý tốt ấy. Chính như lời hắn nói, tuy rằng Monica đã nói cho hắn hôn lễ sẽ vẫn như cũ mà cử hành, nhưng Hướng Nhật hạ quyết tâm phải phá hư hôn lễ này bằng được (d/g: đúng là một khi anh đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai?).
Pierce vẫn ngoan cố không buông tha chủ đề này:
"Hắc, Jack, ngươi có phải hoài nghi năng lực của ta hay không? Nói cho ngươi biết, gần đây ngươi có xem báo chí không? Lôi thiến • Monica cùng Richard • McRae ngươi có biết không? Hôn lễ cuối tháng này của họ chính là mời ta làm đạo diễn đấy, nếu như không phải là lão bằng hữu lâu năm – Mike nhờ vả, loại chuyện này ta sẽ không...""
"Đợi một chút, Pierce, ông vừa nói cái gì? Ai cùng ai kết hôn mời ông làm đạo diễn? " Hướng Nhật đã cắt lời Pierre..., cặp mắt chăm chú mà như dán vào mặt hắn, tựa hồ giờ khắc này lão đạo diễn đã biến thành một nữ nhân đang cởi dần y phục trước mặt hắn vậy.
Điều này cũng làm cho Pierce hoảng sợ, không rõ vì sao Hướng Nhật đột nhiên lại thay đổi thái độ như thế, thần thái trở lên sáng láng hơn:
"Hôn lễ của Lôi thiến • Monica cùng Richard • McRae, mời ta làm đạo diễn. Như thế nào, Jack?
"Ah, không có việc gì, chỉ là tùy tiện hỏi thôi." Hướng Nhật rốt cục xác định chính mình không có nghe lầm, vớ ngay phải cục vàng rồi, không uổng phí công phu của hắn mà. Không kìm được hưng phấn hơn nữa còn có chút kích động:
"Pierce, ta phát hiện ta có chút việc phải nhờ ông rồi."
"Hắc, Jack, ta không thich nam nhân đâu!" Tuy không rõ vì sao Hướng Nhật đột nhiên thay đổi, nhưng Pierce hiển nhiên cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ là đơn thuần cho rằng có thể là gần đây trên báo chí nói về hôn lễ của lôi thiến • Monica cùng Richard • McRae khá nhiều, cũng khiến Jack chú ý. Cho nên hắn hiện tại nhìn thấy chính hắn (pierce) sắp đặt một hôn lễ, có chút kích động cũng là bình thường thôi.
"Ta cũng không thích nam nhân. Được rồi, Pierce, ông, có thể hay không mang ta đi tham gia hôn lễ của hai người bọn họ? Yên tâm, ta sẽ không gây cho phiền phức ông đâu, ta chỉ là muốn đi để biết một chút về "Hôn lễ tình cảm nhất lịch sử" mà thôi, lại có ông làm đạo diễn thiết kế sắp đặt, ta nghĩ sự việc này nhất định sẽ vô tiền khoáng hậu (trước k có, sau này cũng không) a." Để đạt thành mục đích của chính mình, Hướng Nhật cũng hợp thời mà tâng bốc đưa Pierce lên đỉnh đầu.
Pierce cười đến toét cả miệng:
"Không thành vấn đề, đến lúc đó ngươi hãy đi cùng ta, ta bảo chứng, đây tuyệt đối chính là hôn lễ xa hoa nhất mà ngươi gặp trong cuộc đời đấy."
"Hy vọng là..." Hướng Nhật ở trong lòng "điềm dấu vào chỗ trống" thêm một câu, lại cảm thấy có chút xin lỗi vị "đại" đạo diễn này, tất nhiên lúc đi tham gia hôn lễ hắn là một tiểu nhân vật, nhưng có thể sẽ biến hóa nhanh chóng, biến thành một Arnold Schwarzenegger khác trong cái hôn lễ "cực kì xa hoa" này a, haha
Không biết đạo diễn Pierce đến lúc đó nhìn thấy hắn biến thành "Terminator" xuất hiện, không biết sẽ phải hối hận thế nào đây? Bộ dáng nhất định sẽ rất đặc sắc a?
P/s: Chương sau 200 like, giờ ta đi chơi tý cho đỡ ong đầu, ngồi mt nhiều mệt quá….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.