Sáng sớm hôm sau, Hướng Nhật gọi điện cho Từ Trân dặn nàng đặt vé máy bay sang Mỹ trong ngày. Sở dĩ quyết định như vậy là do sau khi nói chuyện với Lưu Phi hắn lại gọi cho Monica, nàng không bắt máy, gọi lại lần nữa thì máy cũng tắt luôn.
Hiển nhiên Monica không còn chán ghét hắn một cách bình thường nữa rồi. Còn trước đó nói sẽ gửi thiệp cưới cho hắn thì khỏi cần nghĩ, lời mời đó cũng chỉ là chọc tức hắn mà thôi, với những hiểu biết của hắn về tính cách của Monica, chắc chắn nàng sẽ không để cho hắn có cơ hội phá đám cuộc hôn nhân của nàng.
Ăn sáng cùng Tô Úc xong thì Từ Trân gọi lại báo đã đặt vé máy bay, 10strong5" sáng cất cánh.
- Đã đặt được vé rồi à?
Tô Úc thấy Hướng Nhật nghe điện liền hỏi.
- Ừ, 10 rưỡi.
Tuy nàng không ý kiến gì về việc hắn đi Mỹ nhưng Hướng Nhật vẫn cảm thấy rất áy náy:
- Đã hứa với em mà giờ lại…
- Không sao, chiều nay Oánh Oánh đi cùng em nên em không cô đơn đâu.
Tô Úc lắc đầu, gương mặt không hề biểu lộ chút thất vọng. Đương nhiên Hướng Nhật biết nàng vô cùng rộng lượng, Tô Úc luôn là người hiểu chuyện, điều này càng khiến Hướng Nhật thêm xấu hổ:
- Đợi lúc về anh sẽ đền bù cho em, em muốn mua gì anh sẽ mang từ Mỹ về cho?
- Không cần đâu, anh đã cho em rất nhiều rồi.
Tô Úc lắc đầu, nhiều trong lời nàng không phải là số lượng mà là giá trị, như Hải Dương Chi Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789616/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.