- Sư phụ tôi nhận tổng cộng hai đồ đệ…
Đây là lời đầu tiên trong bí mật mà Phương Nghi nói, dường như muốn dẫn dắt vào vấn đề.
- Tôi biết, là cô và Phạm Thải Hồng.
Hướng Nhật xen vào một câu.
- Vậy anh còn chưa biết, tôi cùng nàng là dị năng giả nhưng không phải bẩm sinh mà do sư phụ lợi dụng Hồng Long trợ giúp mới có.
Giọng Phương Nghi nhỏ dần, bí mật này ngoài ba thầy trò nàng sợ rằng chẳng còn ai biết trước kia nàng cùng Phạm Thải Hồng là người thường, dựa vào khả năng đặc dị của Hồng Long mới thành dị năng giả.
- Nói cách khác thì ngoại trừ khôi phục tuổi thanh xuân và gia tăng thực lực thì Hồng Long còn có thể biến người thường thành dị năng giả?
Hướng Nhật giật nảy mình, rất nhanh liền hiểu ý Phương Nghi, Hồng Long lại có năng lực nghịch thiên như vậy sao? Mà lại nhớ tới đoạn đối thoại trước đó của Hoàng Thiệu Hùng và Hainke, dường như họ đã nói có thể biến người thường thành siêu nhân. Trùng hợp như vậy chẳng lẽ có dây mơ rễ má gì?
- Anh đã biết cách sử dụng Hồng Long, vậy nhất định anh đã thấy gì đó bên trong rồi chứ?
Phương Nghi nói, dường như ánh mắt trở nên gian xảo, có chút vui sướng khi kẻ khác gặp họa nhưng nhiều hơn là sự mập mờ khó hiểu:
- Bên trong Hồng Long?
Hướng Nhật ngạc nhiên, đột nhiên nhớ lại lúc nghiên cứu Hồng Long từng thấy bên trong viên bảo thạch từng nhìn thấy Phạm Thải Hồng trần như nhộng, chẳng lẽ là đây?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789581/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.