- Hướng lão đệ, lần này cậu hại tôi đến khổ.
Ba Kim Tu rời đi, Vương Quốc Hoài liền vác bộ mặt khổ sở vào phòng khách.
- Ông chủ Vương, tôi hại cái gì? Tôi nghĩ trước đó ông đã biết rõ ràng mục đích của vị bá tước công tử này rồi.
Hướng Nhật không dễ bị qua mặt, nếu Vương Quốc Hoài không biết mục đích của đối phương thì sợ rằng vừa rồi khi Ba Kim Tu đề nghị hắn làm người đảm bảo sẽ không bày ra bản mặt sầu khổ kia, có lẽ phải là kinh ngạc mới đúng.
Vương Quốc Hoài cười khổ, đúng là hắn biết mục đích của Ba Kim Tu, thực ra lúc đối phương tới đã nói rõ ý đồ cho hắn, là thiếu nguồn kinh phí. Vốn là định trông cậy vào Vương Quốc Hoài, chẳng ngờ Vương Quốc Hoài lo thân còn chưa xong, làm gì còn dư giả mà đem cho vay chứ?
Nhưng Ba Kim Tu là khách quen mấy năm nay, hai bên ngoài làm ăn thì quan hệ hữu hảo cũng không tệ. Vương Quốc Hoài nghĩ tới việc này nên không muốn Ba Kim Tu thất vọng đã nghĩ tới Hướng Nhật. Khéo léo nói với Ba Kim Tu về vấn đề tài chính của mình, lại đề cập tới Hướng Nhật "làm ăn" trải rộng khắp thế giới. Thấy Ba Kim Tu hứng thú hắn mới mời boss tới.
Hướng Nhật đã biết rõ nên Vương Quốc Hoài không dám giấu diếm, nói ra tất cả mọi viện. Hướng Nhật nghe xong cũng cảm thấy kinh ngạc, thấy bộ mặt sầu thảm của Vương Quốc Hoài liền vỗ vai hắn:
- Yên tâm đi ông chủ Vương, sẽ không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789574/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.