Chương trước
Chương sau
Hai ngày nhanh chóng trôi qua, sáng sớm Hướng Nhật đã chuẩn bị hành lí vội vàng chạy tới sân bay quốc tế Bắc Hải, hôm nay hắn phải tới Hồng Kông. Lần này hắn ra ngoài cũng chẳng dễ dàng gì, vất vả lắm mới thuyết phục được các chị em trong nhà để trốn được ra ngoài.
Cũng may có thể đưa con Tinh Tinh cùng ông anh vợ ra làm bình phong nếu không khẳng định phải tốn một đống nước bọt. Lần này đi chung chuyến bay còn có Tô Úc, nữ thư khí Phương Oánh Oánh không đi theo, do trong nhà có việc nên đành nhờ ông chủ chăm sóc Tô tổng.
Hướng Nhật cũng không mấy bất ngờ, xem ra nữ thư kí muốn tạo cơ hội cho mình cùng Tô Úc ở cùng nhau nên mới bịa ra lí do này. Tô Úc đã chờ ở sân bay, thấy Hướng Nhật tới thì ánh mắt sáng ngời:
- Ông chủ.
Tô Úc cũng chẳng mang gì nhiều, thực ra thì ngoài chiếc túi nhỏ cũng không hề có hành lí gì, xem ra đã có tâm lí tới Hồng Kông mua sắm.
- Xin lỗi, anh tới muộn.
Hướng Nhật rất coi trọng công thần tậm tâm giúp mình kinh doanh, hơn nữa hắn chưa từng coi nàng là thủ hạ mà luôn đối xử ngang hàng như bạn bè.
- Là em tới sớm thôi.
Tô Úc khiêm tốn đáp, có thể đi cùng ông chủ tới Hồng Kông khiến lòng nàng cực kì lo lắng, kèm theo đó lại có chút mong chờ, dường như hi vọng chuyến đi lần này có thể mang tới cho nàng niềm vui ngoài ý muốn nào đó. Hai người qua cửa kiểm tra, lên tới máy bay, suốt hành trình Hướng Nhật cũng không chạm mặt phải thằng ranh bỉ ổi như khi đi cùng Anna, tới sân bay Hồng Kông rất thuận lợi.
Bởi chi nhánh cty Hướng Nhật ở Trung Hoàn nên hai người bắt taxi đi tới. Trung Hoàn là trung tâm chính trị, kinh tế của Hồng Kông, rất nhiều ngân hàng, cơ quan tài chính cùng lãnh sự quán các nước đều đặt ở đây. Ngay cả trung tâm hành chính, tòa án cấp cao cùng với viện kiểm sát tối cao cũng đặt tại Trung Hoàn, ở nơi này có thể nói là tấc đất tấc vàng. Vậy nên muốn thuê nơi làm văn phòng tại chỗ này, dù chỉ tính tiền thuê cũng là con số trên trời nhưng cty Hướng Nhật đủ thực lực để làm việc này.
Khi Hướng Nhật cùng Tô Úc tới chi nhánh, lễ tân chưa từng thấy Tô Úc nên ra sức ngăn cản hai người.
- Thật xin lỗi, đây là cty tư nhân, ngoài nhân việc trong cty, người ngoài không thể đi vào.
Lễ tân cũng khá xinh đẹp, đáng tiếc là trang điểm quá đậm nên cảm giác không chân thật. Cũng không thể phủ nhận nàng mặc trang phục văn phòng nên lộ ra vóc dáng cực kì hấp dẫn, nhất là khe sâu hun hút trước ngực lại càng dụ người.
- Từ tổng có ở đây không?
Tô Úc thoáng đánh giá nhân viên lễ tân này, dù chỉ là một nhân viên nhỏ bé nhưng thái độ rất lịch sự. Hướng Nhật cũng không quan tâm đến chuyện cty nên lúc này chỉ biết đứng nhìn Tô Úc cùng lễ tân trao đổi.
- Chị là ai? Tìm Từ tổng của chúng tôi có việc gì không?
Lễ tân cũng không hề có hảo cảm với Tô Úc dù nàng đã nói ra tên "Từ tổng" mà càng thêm phần cảnh giác. Thấy cô nàng lễ tân đề phòng mình như sợ cướp Tô Úc biết không thể giải thích được gì:
- Cô chờ một lát, tôi gọi điện thoại.
Nói xong liền lấy điện thoại ra, rất nhanh đã nối máy:
- Tôi đến rồi, đang ở trước cửa.
Tô Úc nói xong liền cúp máy. Nhân viên lễ tân cũng cảm thấy lo lắng, tuy không biết Tô Úc gọi cho ai nhưng nghe thấy "tôi đến rồi, đang ở trước cửa" khẳng định là gọi cho người trong cty, mà còn là quản lí cấp cao nếu không cũng chẳng thể nói ra như vậy.
Việc này khiến nàng bất an, phải biết rằng lúc này tỷ lệ thất nghiệp hằng năm ở Hồng Kông tăng cao, muốn tìm được việc làm tốt tuy không khó như lên trời nhưng cũng phải tranh giành với hàng ngàn, hàng vạn người mới được huống chi là nơi như Trung Hoàn, chỉ cần tới đây làm cũng đã cảm thấy hơn người.
Rất nhanh người ở bên trong đi ra, càng khiến nhân viên lễ tân tuyệt vọng khi người đó là Từ tổng, đây là người có thể quyết định sinh tử của nàng.
- Tô tổng, sao cô lại tới đây, sao không gọi điện báo để tôi ra đón.
Từ tổng là một cô gái tầm tuổi Tô Úc, lông mi cong vút, khóe mắt hơi xếch, đôi môi đỏ mọng cùng với nốt ruồi mỹ nhân thoạt nhìn không hề làm làm xấu đi vẻ đẹp của nàng mà còn tăng thêm sức hấp dẫn. Nàng đứng cùng Tô Úc tuyệt đối không kém cạnh, mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Tô Úc là cô gái có khí chất điềm đạm, dịu dàng như nước, Từ tổng lại như một ngọn lửa, không chỉ dáng người nóng bỏng thu hút ánh mắt thèm khát của đàn ông mà nói chuyện cũng rất nhanh gọn, không hề có chút dây dưa dài dòng.( Dịch đoạn này thấy nó chả liên quan gì đến nhau chả, văn chuối cả nải)
- Vào trong rồi nói.
Tô Úc khẽ gật đầu.
- Ừm.
Từ tổng đi trước dẫn đường, để lại cô nàng lễ tân ở lại với vẻ mặt tái nhợt, tuy cảm thấy nhẹ nhõm vì tránh được kiếp nạn nhưng cũng suýt phát khóc. Nàng không ngờ người mình ngăn cản lại là tổng giám đốc, chủ tịch Tô Úc, sớm biết vậy nàng đã không ngăn cản, chỉ mong người ta đi vào cho nhanh rồi.
Nhưng hối hận cũng đã muộn, chỉ mong Tô tổng không phải người thù dai, sẽ không tính toán gì với nhân viên nhỏ bé như nàng. Trong văn phòng Từ tổng, mọi người ngồi trên ghế salon. Dường như lúc này Từ tổng mới nhận ra sự hiện diện của Hướng Nhật:
- Vị này là?
- A Trân, đây là chủ nhân chính thức của cty, chúng ta đều làm công cho người này.
Tô Úc không hề giấu diếm thân phận của Hướng Nhật.
- Anh ta là ông chủ?
Từ Trân lắp bắp kinh hãi, sao mà trẻ quá vậy? Ngay cả em mình cũng không bằng. Lúc đầu nàng còn tưởng là em Tô tổng hay bà con thân thích gì đó, không ngờ lại chủ nhân chính thức trước giờ luôn giấu mặt.
- A Trân đúng không? Cô khỏe chứ, tôi là Hướng Quỳ.
Hướng Nhật chủ động đưa tay ra, đã là thủ hạ của mình thì hắn cũng không ngại chiếu cố.(:88:)
- Xin chào ông chủ.
Từ Trân khó khăn lắm mới chạm tay hắn sau đó vội vàng rụt vè tựa như ông chủ là người xa lạ, không hề có chút nịnh nọt hay bợ đỡ gì. Hướng Nhật cực kì hài lòng với biểu hiện của nàng, nếu lần đầu mà đã nhiệt tình thì hắn sẽ nghi ngờ khả năng làm việc của đối phương.
- A Trân, mục đích tới đây lần này của chúng tôi có lẽ cô cũng đã biết, vừa rồi vào thấy không có mấy người, chẳng lẽ đã bị dọa bỏ đi hết rồi sao?
Tô Úc không hiểu lắm về tình hình nơi này nên chỉ đưa ra phỏng đoán.
- Tô tổng, chuyện này chủ yếu là lỗi của tôi.
Từ Trân không hề có ý trốn tránh, kể lại rõ ràng sự việc.
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tô Úc khẽ nhíu mày.
- Tôi tin rằng Tô tổng cũng nghe qua Hồng Kông có rất nhiều tổ chức xã hội đen( xã đoàn nhưng dịch vậy cho nó máu),mà đại ca của những băng đảng này không thể đắc tội, dây vào hắn sợ rằng ở Hồng Kông nửa bước cũng khó đi. Nếu không phải cty Hướng Nhật của chúng ta có danh tiếng sợ rằng nhân viên sớm đã bỏ đi sạch.
- Là cô đắc tội với đại ca xã hội đen sao?
Hướng Nhật liền xen vào, lông mày dựng đứng lên. Đương nhiên không phải hắn băn khoăn là đắc tội băng đảng nào, chỉ là tổ chức này đã bị hắn liệt vào danh sách tử vong, hắn còn đang tính xem sẽ trả thù những kẻ này ra sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.