Chương trước
Chương sau
Dì út vừa nói xong mấy lời buồn nôn thì Hướng Nhật cảm thấy rợn hết cả da gà, đáp một câu "con lên lầu" xong vội vã chuồn đi.
- Anh đứng lại cho tôi!
Hướng mẫu dùng ngay "Cửu Âm Bạch Cốt Trảo" túm lấy tai hắn vặn một vòng. Có lẽ cảm thấy hơi nặng tay nên lại khẽ xoa xoa.
- Mẹ, con phải đi chuẩn bị sách vở để chuẩn bị tới trường.
Hướng Nhật cũng không muốn ở lại đây, hai bà cụ hợp tác thì có lẽ đâu khổ phải nếm không ít.
- Anh cứ đợi đấy, giờ cũng muộn rồi, anh còn lên cái gì!
Hướng mẫu hơi bất mãn với việc gần đây hắn chạy đôn chạy đáo không có mặt ở trường nhưng lúc này cũng không hề vội vã.
- Tiểu Quân, chị nói với cô, chuyện này không được cho ai biết nghe chưa.
Hướng mẫu không giấu giếm với em gái mình gì cả, đem việc con trai dùng bảo bối giúp mình trẻ lại nói hết ra. Dịch Tiểu Quân vừa nghe ánh mắt sáng như đèn pha ô tô, nhìn Hướng Nhật như chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
- Thực sự có bảo bối này sao?
Dịch Tiểu Quân nhìn Hướng Nhật ánh mắt càng lúc càng đắm đuối.
- Còn không mau lấy ra, dì út của anh đâu phải người ngoài!
Hướng mẫu nháy mắt với con trai, chuyện bà trẻ lại sớm muộn người ta cũng biết không bằng trước tiên dụ dỗ em gái còn tốt hơn mình mình bị biến thành quái vật.
- Con biết rồi.
Hướng Nhật không tìn nguyện, bà dì út này hắn vẫn coi là người ngoài, chuyện này tại sao phải cho cô ta chứ? Nhưng mà mẹ ra lệnh hắn không dám làm trái. Lấy Hồng Long ra đưa cho Hướng mẫu.
Hướng mẫu cầm lấy đưa tới trước mặt Dịch Tiểu Quân, ánh mắt người kia còn ghê gớm hơn cả lúc nhìn Hướng Nhật, vội giơ tay chụp lấy nắm thật chặt chỉ sợ đột nhiên nó biến mất. Chỉ vẻ bề ngoài đã cực kì hấp dẫn phụ nữ, làm bằng vàng đính thêm bảo thạch màu đỏ tản ra lam quang kì dị, chỉ cần nhìn thấy đã đủ để làm cho người ta say đắm.
Dịch Tiểu Quân yêu thích không muốn buông tay, vội vàng nói với Hướng mẫu:
- Dùng thế nào đây?
Hận không thể lập tức làm mình trẻ ra đến hai mươi tuổi, có bảo bối này còn cần mấy thứ phấn son kia làm gì, rõ là tiết kiệm cho mình một khoản không nhỏ,
- Dù nói cho biết cô cũng dùng được chắc?
Hướng Nhật khinh thường nói, phương pháp sử dụng Hồng Long mà người khác dùng tuyệt đối không thể gọi Kim Long ra, căn cứ theo nhưng gì hắn biết thì người sử dụng phải là dị năng giả, mà còn phải được Hồng Long thừa nhận.
Giá phòng tăng để chúng ta làm việc giỏi, giá xăng tăng để con người tiết kiệm, giá thịt tăng để biết đường giảm cân, rau dưa tăng để biết điều hòa cuộc sống, cái gì cũng để sống tốt hết cả, chỉ có lương không tăng để ta lựa bề mà phấn đấu. Vì hạnh phúc, cuộc sống tươi đẹp đảng và nhà nước tính toán nhọc công, phải cảm ơn chế độ, cảm ơn đất nước, đội ơn đảng.
Tựa như lúc trước hút lấy lực lượng của mình, không có lực lượng cường đại ủng hộ thì Hồng Long không thể tạo nên ảo ảnh. Mà giấc "mộng" trước đó của của Hướng Nhật cũng là do lực lượng của hắn chống đỡ, đây là bước quan trọng nhất, không xuất hiện ảo ảnh thì không được Hồng Long thừa nhận, vậy nên muốn sử dụng Hồng Long là ước mơ điên rồ.
Mà năng lực của Hồng Long cũng không phải vô tận, phải là lực lượng cường đại của ai đó rót vào sau đó chuyển đổi thành lực lượng của Hồng Long rồi mới đem trợ giúp cho người khác tăng lực lực hoặc giữ mãi tuổi thanh xuân. Bản thân Hồng Long chẳng có gì thần kì, chẳng qua chỉ là thứ dùng để trung chuyển mà thôi.
Mà không may chính là lúc trước lực lượng của Hướng Nhật bị hút qua hai lần chuyển hóa và sử dụng đã hết sạch, chẳng thể giúp người khác nữa, trừ khi hắn hiến máu tiếp tục bổ sung thì người khác mới có phần.
- Ngươi nói cho ta biết, ta dùng cho ngươi xem!
Dịch Tiểu Quân tỏ vẻ không phục, thực ra thì trong lòng thầm nghĩ bảo bối đã tới tay thì phải nắm chặt, phương pháp sử dụng cũng phải giành cho được.
- Cô là dị năng giả sao?
Hướng Nhật khinh bỉ liếc qua. Dịch Tiểu Quân trợn mắt, nghe ra thì dường như thứ này chỉ dị năng giả mới dùng được? Chợt nhớ ra thân phận dị năng giả của hắn liền thất vọng, nếu dị năng giả mới dùng được thì nàng cũng bó tay.
Hướng Nhật nói tiếp:
- Dù là dị năng giả nếu không có thực lực cường đại cũng chẳng dùng được. Nói không chừng còn là chính mình.
Nhớ tới hôm qua Hồng Long liều mạng hút lấy lực lượng của mình Hướng Nhật vẫn sợ hãi, dị năng giả bình thường không có lực lượng cường đại chống đỡ sợ rằng đã bị hút đến chết.
- Vậy ngươi giúp ta! Mau, làm ta trẻ lại đi.
Tuy mình không thể tự làm nhưng Dịch Tiểu Quân vẫn không từ bỏ, nếu thằng nhóc này tự biên tự diễn thì mình vẫn còn cơ hội.
- Vì sao? Cô đâu phải là mẹ tôi?
Hướng Nhật tức cười, giọng nói đầy vẻ khinh miệt. Dịch Tiểu Quân giận dữ:
- Ta là dì út của ngươi.
- Thì sao chứ?
Hướng Nhật không thèm quan tâm, lực lượng của hắn sao có thể lãng phí cho người dưng? Tuy thân thể không có gì đáng ngại nhưng cũng cảm thấy có yếu đi tí chút, vì người ngoài hắn ngu gì mà làm. Nếu với mấy người Sở Sở thì còn được, bà dì út này thì mơ đi.
- Tiểu tử thúi, nói chuyện với trưởng bối vậy sao?
Hướng mẫu ở bên cạnh cũng không thực sự trách con trai, chỉ là muốn cho em gái chút thể diện. Hướng Nhật biết bà mềm lòng, thêm cả tình chị em, nếu bà đã mở lời hắn cũng khôg thể thẳng thắn từ chối, nghĩ một chút liền có chủ ý:
- Mẹ, không phải con không muốn mà là không thể, năng lượng bên trong Hồng Long vừa rồi con đã dùng hết, phải mất một thời gian mới có thể dùng tiếp.
- Vậy phải bao lâu?
Dịch Tiểu Quân vội hỏi.
- Đại khái lá tầm nửa năm, một năm gì đó, cũng có thể là năm, ba năm.
Hướng Nhật suy nghĩ xem có thể kéo dài bao lâu, mình cũng không thể để bà dì út này dễ dàng được như ý. Dịch Tiểu Quân thấy rõ ràng là hắn đùa giỡn mình, lạnh lùng liếc hắn rồi nói với Hướng mẫu:
- Chị, con trai chị tốt thật đấy, nói dối mà mặt không biến sắc.
- Cô tin hay không thì tùy.
Hướng Nhật đáp.
- Tốt, đã vậy thì bảo bối này ta cầm, lúc nào đủ năng lượng ngươi tới tìm ta mà lấy!
Dịch Tiểu Quân giảo hoạt, tốt thôi, không ăn được thì ta đạp đổ.
- Cô nghĩ rằng mình có thể sao?
Hướng Nhật thuấn di tới đoạt lấy Hồng Long sau đó thuấn di trở lại. Dịch Tiểu Quân sửng sốt, vội vã đuổi theo quát to:
- Trả lại cho ta!
Hướng Nhật không thèm quan tâm, thuấn di ra cửa nói:
- Mẹ, con tới lớp. Thứ này mang theo trên người mới an toàn, người khác cầm cũng không tốt lành gì cả.
Nói xong thân hình lóe lên biến mất khỏi cửa. Dịch Tiểu Quân tức đến run rẩy, hết lần này tới lần khác mất mặt. Trong lòng chỉ biết thầm nguyên rủa dị năng giả, bước tới bên cạnh Hướng mẫu nghĩ cách để chị giúp mình, chỉ cần nàng mở miệng không tin thằng nhóc chết tiệt kia dám cứng đầu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.