Một mình Hướng Nhật men theo lối cũ thuấn di từ đống hoang tàn đi ra, hắn đã hoàn thành mỹ mãn nhiệm vụ của Trần thượng tướng, chẳng những giải cứu toàn bộ con tin mà còn tóm sạch phần tử phạm tội. Nhưng làm xong việc hắn cũng không lộ diện, toàn bộ công lao đều cho người khác.
Đám tà giáo không chết thì tàn tật. Ngoài hai gã song sinh xui xẻo kia, bảy gã đeo mặt nạ cũng không thoát khỏi số phận. Không phải Hướng Nhật độc ác mà là mặc dù những kẻ bị tẩy não không có dị năng nhưng độ nguy hiểm cũng không thấp, vậy nên đến bao nhiêu phải giết bấy nhiêu. Đối với đám tà giáo này Hướng Nhật không có tâm dung dưỡng.
Còn tên song sinh duy nhất sống sót, Hướng Nhật phế tứ chi rồi đánh ngất. Hắn tin rằng lưu lại một nhân chứng sống sẽ làm Trần thượng tướng vừa lòng. Mà lúc làm việc Hướng Nhật cũng tránh những người ở đó, hắn không muốn thủ đoạn tàn nhẫn này bị người thường trông thấy, nhất là trong những con tin có một cô bé hồn nhiên trong sáng như vậy.
Ra ngoài, Hướng Nhật lại đến chỗ viên cảnh sát mặt cau mày có. Thấy Hướng Nhật, gã cảnh sát cùng cấp dưới đều thở phào nhẹ nhõm đồng thời tỉnh ra, ban đầu bởi nhân viên Quốc An Cục quá phận này muốn liều mạng xông vào bên trong còn lo lắng cho hắn, chẳng qua cũng chỉ là dạo một vòng rồi trở lại.
Đương nhiên người trẻ tuổi nói mà không làm cũng chẳng ai cười hắn, ít nhất không hề có chút khinh bỉ. Hướng Nhật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789455/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.