Chương trước
Chương sau
- Ý của ta là nếu ngươi chết. Ta sẽ để hai vị phu nhân này trở về, ngươi nghĩ sao?
Khuôn mặt gã mắt đỏ hiện lên vẻ trêu tức với khoái cảm tàn nhẫn. Hiển nhiên theo suy nghĩ của Hướng Nhật, hắn lui lại thì càng làm ác ý của đối phương lớn thêm.
- Thật không biết là mày ngốc hay bảo tao ngốc, rõ ràng tao đang giằng co với một thằng điên.
Hướng Nhật có chút bi ai nhìn gã mắt đỏ, thằng này mơ hão khi muốn dùng Dịch Trù Ngu cùng Anna uy hiếp tính mạng mình.
- Nói như vậy ngươi không có ý định cân nhắc đề nghị của ta sao?
Gã mắt đỏ lạnh lùng cười nói, thực ra hắn cũng biết muốn đối phương tự sát trước mặt mình là điều không thể.
- Vậy ta đổi đề nghị khác, ở đây có thanh đao, ngươi đâm vào lồng ngực mình. Ta thả một người, đương nhiên nếu ngươi đâm hai đao ta sẽ thả hai người. Jack tiên sinh, đề nghị của ta nếu cự tuyệt thì ta đành giết một người đàn bà của ngươi để cho ngươi suy nghĩ kĩ lại.
Nói xong, một tiểu đao màu bạc đột nhiên từ thân thể hắn bay ra, không có ai khống chế lại có thể treo lơ lửng trước mặt hắn.
Trong lòng Hướng Nhật cả kinh, cái đó cùng loại với lĩnh vực của hắn, có lẽ đây đúng là lĩnh vực. Giờ khắc này Hướng Nhật không dám có chút khinh thường.
- Ngươi xác định ta dùng đao đâm mình hai cái sẽ thả các nàng?
Hướng Nhật lạnh lùng nhìn gã mắt đỏ, thực ra hắn có thể đi, đối phương cũng không ngăn cản hắn, nhưng Dịch Trù Ngu cùng Anna sẽ nguy hiểm.
Mà hắn tránh được lần này, lần sau đối phương dùng đám Sở Sở uy hiếp chẳng lẽ hắn bỏ mặc sao?
- Đương nhiên! Nhưng ta khuyên ngươi đừng nên làm trò bịp bợm nếu không thì ngươi hãy tạm biệt hai cô bé này đi!
Gã mắt đỏ làm việc rất cẩn thận, cái này cũng gián tiếp nói lên hắn rất kiêng kị Hướng Nhật.
- Tốt, ta đồng ý, lấy đao ra.
Hướng Nhật vươn tay, thanh tiểu đao kia bay tới tay hắn nhưng không phải Hướng Nhật điều khiển mà là gã mắt đỏ dùng lực.
- Jack tiên sinh, ta thấy biểu hiện của ngươi như muốn ở trước mặt đàn bà của mình biểu hiện tư cách đàn ông.
Lời nói ý nghĩa không tệ nhưng theo nụ cười lạnh lùng khát máu kia lại làm người ta buồn nôn.
Hướng Nhật không thèm để ý hắn, trong lòng thầm cười lạnh, đã như vậy cứ cho mày đắc ý trước. Nắm thanh tiểu đao màu bạc kia, không thèm nhìn liền cắm vào ngực mình.
Đối với người khác thì thân thể Hướng Nhật chẳng khác nào áo chống đạn siêu cấp. Nhưng đối với chính hắn thì chỉ cần bỏ đi lực lượng trên làn da thì chẳng khác gì người thường. Cho nên có thể gây tổn thương cho bản thân. Ngoại trừ người có thực lực cường đại như hắn thì cũng chỉ còn hắn thôi.
- Đao thứ nhất.
Hướng Nhật rút đao ra, máu tươi tuôn như suối nhuốm ướt một mảng áo sơ mi. Nhưng Hướng Nhật không hề nhíu mày tựa như đâm vào thân thể người khác.
Khóe miệng gã mắt đỏ lộ vẻ đắc chí nhưng rất nhanh liền khựng lại. Nhìn lồng ngực Hướng Nhật không ngừng đổ máu. Lưỡi thè ra liềm láp môi.
Dịch Trù Ngu cùng Anna nhìn cảnh này, trong mắt ngoài khiếp sợ còn có đau xót. Dịch Trù Ngu không hiểu tiếng Pháp nhưng cũng đoán được Hướng Nhật vì cứu các nàng mà tự đâm mình.
Đối với người em họ này, vừa quen chưa tới một ngày, có lẽ trước đó có thành kiến nhưng giờ thấy hắn không chút đâm mình vì cứu các nàng. Dịch Trù Ngu phát hiện rốt cục mình không thể quên được cảnh này. Nàng hi vọng thanh đao kia cắm trên ngực mình.
Mà Anna không bị rào cản ngôn ngữ, hoàn toàn hiểu được đoạn đối thoại của hai người, từ đầu nàng rất hận lời lẽ lạnh lùng vô tình của Hướng Nhật, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo làm nàng hiểu rõ đã trách lầm hắn.
Mà vượt qua tưởng tượng của nàng, rõ ràng Hướng Nhật đã đáp ứng điều kiện của đối phương, lấy đao đâm vào ngực mình cũng vì cứu nàng. Trước đó nàng không dám nghĩ đến, theo những hiểu biết về hắn, người này có thể cứu các nàng đã là ơn trời biển rồi, tự hủy hoại mình vì các nàng, sao có thể?
Sự thực bày ra trước mắt làm nội tâm Anna cực kì phức tạp, vị đắng, khó trách hắn lại được nhiều người con gái yêu đến vậy, giờ phút này nàng đã hiểu ra một chút.
Hai cô nàng nghĩ gì Hướng Nhật hoàn toàn không biết nhưng nhìn vẻ lo lắng của hai người, hắn đã khá hơn nhưng vẫn chưa đủ, muốn gã mắt đỏ kia lơi lỏng cảnh giác mình còn phải đâm một đao nữa.
- Đao thứ hai.
Cầm thanh tiểu đao còn dính máu, Hướng Nhật lại đâm vào ngực mình rồi rút ra.
"Ộc" máu tươi bắn ra tung tóe, áo trước ngực hoàn toàn bị nhuốm đỏ, thậm chí quần jean cũng bị ướt một nửa. Dịch Trù Ngu cùng Anna không dám nhìn, nhắm mắt mà khóe mi đẫm lệ.
- Hai đao đã xong, nên thực hiện lời hứa của mày.
Hướng Nhật vứt thanh đao đi, liên tục tự đâm hai đao, tuy đau đớn kịch liệt nhưng vẫn chịu đựng được. Mà đừng thấy bề ngoài bị thương nặng, thực ra hắn đã tận lực dùng lực lượng vô hình chặn miệng vết thương để cho tốc độ máu chảy chậm lại. Nhưng cũng không làm được nhiều, hắn sợ đối phương nhìn ra sơ hở.
- Lời hứa? Hứa cái gì?
Gã mắt đỏ cười cười, hiển nhiên hắn sớm đã qua cầu rút ván. Thấy Hướng Nhật bị thương nặng hắn cũng không tin đối phương còn bao nhiêu sức phản kháng, mà cây đao kia đâu chỉ là một tiểu đao bình thường?
Hướng Nhật biến sắc, dường như ngoài dự tính của hắn, làm hắn căm phẫn, vừa định ra tay thì thân thể bỗng mềm nhũn ra, không khống chế được thân thể mà khụy xuống đất, may là dùng tay chống được nên mới không quá khó coi. Lại nhìn gã mắt đỏ, trong mắt hận ý mãnh liệt:
- Trên đao có độc?
- Thật tốt quá, Jack tiên sinh, cuối cùng ngươi cũng phát hiện.
Gã mắt đỏ nhìn Hướng Nhật như mèo vờn chuột, chính lúc này hắn muốn ra tay.
- Dù có độc thì đã sao? Tao vẫn có thể giết mày.
Hướng Nhật khẽ cắn môi dường như không chịu thua, cố gắng đứng lên nhưng thất bại.
Gã mắt đỏ nhìn cảnh này thấy như đang giãy chết, lạnh lùng cười:
- Jack tiên sinh, giờ ngươi làm gì cũng vô dụng, dù thượng đế có đến cũng không có cách nào làm miễn dịch loại vi rút này. Lúc nghiên cứu nó chính là vì đối phó nhưng kẻ có lượng lượng cường đại như chúng ta, sao nào, mất đi lực lượng cảm giác khó chịu không, có phải muốn giết ta không? Đến đây đi, giết ta đi, ha ha ha…
- Mày thực hèn hạ! Mày nói sẽ thả các nàng.
Giờ phút này Hướng Nhật dường như đã hoàn toàn thất bại, chỉ hy vọng có thể cứu hai cô gái.
- Jack tiên sinh, quả thực ngươi quá ngây thơ. Yên tâm đi, hai người phụ nữ của ngươi ta sẽ chăm lo thật tốt. Đương nhiên ngươi có thể mở to mắt nhìn ta làm sao lo cho các nàng. Nhưng trước đó ta muốn thu hồi tiền lãi trên người ngươi, dùng để đền bù tồn thất tinh thần lúc ngươi bước vào hù dọa ta.
Nói xong hắn thả lỏng Dịch Trù Ngu cùng Anna, bước tới bên cạnh Hướng Nhật, hắn tận mắt thấy Hướng Nhật tự đâm mình hai đao, máu chảy nhiều như vậy không thể nào là giả… Vậy nên hắn yên tâm, một kẻ mất đi sức mạnh dù có là chấp năng giả, với hắn mà nói cũng là tùy ý hành hạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.