Chương trước
Chương sau
Người quen này rõ ràng là gã thanh niên bước ra từ chiếc xe thể thao lúc đến thăm Lâm gia, hẳn là Lâm Phi, người quen của Dịch lão lục.
Lúc đó Hướng Nhật ngồi trong xe, cửa kính hạ xuồng mà còn do góc độ nên Lâm Phi không thấy hắn nhưng Hướng Nhật lại dễ dàng nhận ra hắn.
Lúc này ở trong rạp, hắn cùng ba gã thanh niên khác đang nói gì đó, nhìn thì hắn đang ở giữa, vẻ mặt có chút khó coi cùng xấu hổ, hai cô nàng nóng bỏng xinh đẹp khêu gợi cũng không chút phản ứng.
Nhưng ngược lại, ba gã trẻ tuổi bên cạnh rất hăng hái, một ngươi ôm hai em, trái ôm phải ấp, thỉnh thoảng còn trêu đùa vài câu.
Hướng Nhật nhìn thoáng qua rồi không chú ý nữa, tiếp tục đi vào trong, đúng lúc lô ghế bên cạnh không có ai, hắn liền đẩy cửa vào.
Mà bên trong phòng bài trí hết sức tiện nghi, kệ rượu, quầy bar cái gì cũng có, tựa như một quán bar nhỏ, chỉ còn thiếu người pha chế thôi. Mà hơn hẳn những quán bar bình thường bởi trong phòng đồ đạc rất cao cấp.
Hướng Nhật đi tới trước kệ rượu tùy tiện cầm lấy một chai rượu đỏ tám năm, loại rượu này không có vài vạn thì đừng mơ.
Thuần thục mở chai rượu, Hướng Nhật lấy thêm một chiếc cốc có chân dài, đi tới trước ghế sô pha, ngồi xuống rồi bắt đầu thưởng thức. Còn chủ nhân có đồng ý hay không thì hắn cũng chẳng quan tâm. Nhưng hiển nhiên Hướng Nhật không ngờ từng hành động của hắn đều bị camera theo dõi.
Trên thực tế ở từng phòng đều có nơi gắn camera mà còn ở chỗ rất kín đáo, dù biết trong phòng có camera nhưng không phải nhân viên ở đây chỉ thì tuyệt đối không tìm được ở đâu.
Trong phòng theo dõi của Trúc Như Hiên, mấy gã bảo vệ đang giám sát chặt chẽ Hướng Nhật đang uống rượu, trên mặt mỗi người đều như đại địch trước mắt. Hai gã bảo vệ ngoài cửa gặp Hướng Nhật ngoài cửa xong liền không chút do dự gọi điện cho cấp trên của Trúc Như Hiên. Sau đó cấp trên liền thông báo cho ông chủ.
Mà Phong lão tứ vừa nghe cao thủ thần bí hôm qua đại phát thần uy lại tới lần nữa liền lập tức trở về, hơn nữa trong điện thoại còn nhấn mạnh nhất định phải khoản đãi thượng khách, nếu có chút lơ là thì về hắn sẽ rút gân lột da.
Ngay cả ông chủ cũng không dám không cẩn thận đối đãi thì đám lâu la càng cẩn thận vạn phần, vốn chưa kịp hầu hạ tốt ông thần Hướng Nhật này thì đối phương đã đi vào sảnh hoa mai như nhà mình, chẳng coi ai ra gì mở rượu uống.
Nếu thường ngày gặp loại Phách Vương không mời mà đến tự tiện uống rượu thì mấy cây côn trong tay bảo vệ cũng chẳng phải để chơi, nhưng lúc này không dám làm gì, chỉ chăm chú quan sát từng hành động của Hướng Nhật.
Hướng Nhật thoải mái hưởng thụ nhưng chẳng hề biết có người ở ngoài vì hắn mà kinh sợ. Rất nhanh bình rượu đã cạn.
Hướng Nhật đặt cốc xuống, đổi tư thế thoải mái khác rồi tựa mình vào ghế salon, nhưng cảm giác sung sướng này cũng chẳng được lâu, chỉ đột nhiên nghe "Rầm" một tiếng, cửa phòng giống như bị người ta đạp ra.
Ánh mắt Hướng Nhật híp lại, ngoài cửa phòng có vài người, chính xác là bốn nam hai nữ, bốn nam hắn đã thấy qua, một người là Lâm Phi ở phòng bên cạnh, hai nữ thì lúc nãy ngồi cạnh Lâm Phi.
Nhưng Lâm Phi vốn khỏe như vâm lại nhũn như bún, tùy ý để hai cô nàng kia đỡ hắn, từng bước đi tới ghế sô pha.
"Gì, lại có người" một gã trẻ tuổi phát hiện ra Hướng Nhật liền kinh ngạc kêu lên. Hiển nhiên nhìn thẻ bên ngoài phòng thì rõ ràng không có ai, làm sao lại có người? Chẳng lẽ người này sơ ý quên thẻ của mình?
Hướng Nhật đánh giá ba thanh niên giống như Lâm Phi. Cũng không nói gì.
"Người anh em, nhường lô ghế này cho chúng ta, đây là bồi thường, phiền ngươi đổi gian khác" gã thanh niên khóe miệng có nốt ruồi móc ra một xấp tiền, ném trên bàn trước mặt Hướng Nhật, xem ra khoảng vài vạn đồng.(Chả hiểu khóe miệng có chí là gì, chế vậy). Cảnh này làm hai cô nàng bên cạnh cực kì hâm mộ.
Hướng Nhật khẽ cười cười, trên thế giới này còn có kẻ muốn dùng tiền chơi đùa với hắn mà còn là mấy vạn đồng. Nghiêng qua liếc măt nhìn Lâm Phi hai mắt nhắm nghiền mặt đỏ bừng bị kẹp giữa hai cô gái, Hướng Nhật đoán xem ra kẻ xui xèo này bị hạ thuốc, xem tình hình rất có thể là một loại như xuân dược. Không cần phải nói cũng biết mấy kẻ này có chủ ý gì.
"Ngại quá, tôi ở đây rất tốt, không muốn đổi gì cả" Hướng Nhật lắc đầu từ chối đề nghị của đối phương. Không thèm liếc mấy tờ tiền trên bàn một cái.
Gã thanh niên khoe miệng có nốt ruồi giận dữ muốn điên lên, nhưng hai gã trẻ tuổi bên cạnh liền ngăn cản. Dù sao người có thể tới đây đều có thế lực, mặc dù bọn hắn mặc dù đang ở thủ đô hoành hành nhưng cũng không cần gây thù ở đây. Hơn nữa không chừng sẽ phá hủy kế hoạch đêm nay.
"Được rồi, chúng ta đổi chỗ khác đi" gã thanh niên hung hăng nhìn chằm chằm Hướng Nhật liếc một cái, vẫy tay với hai cô gái tiện tay cầm xấp tiền ném trước mặt Hướng Nhật về.
"Chậm đã, người các ngươi muốn mang đi ta quen. Nếu uống rượu ta sẽ lo cho hắn" Hướng Nhật chỉ chỉ Lâm Phi đang thở hổn hển, cứu vẫn hơn, coi như báo đáp ân tình của Lâm lão gia tử với cha mẹ mình.
"Người anh em, muốn làm cản trở chúng ta?" ngay cả gã thanh niên thứ ba thoạt nhìn hiền hòa ánh mắt cũng trở lên lạnh lùng, mà hai kẻ khác thì càng chẳng cầm nói, dường như đã muốn dùng vũ lực giải quyết.
"Thả người. Sau đó cút!.. Biến cho khuất mắt."
Hướng Nhật nói ngắn gọn mà mạnh mẽ. Gã thanh niên khóe miệng có nốt ruồi tính tình nóng nảy, vừa nghe lời này liền lão về phía Hướng Nhật nhưng sau đó cửa phòng lại bị người ta dùng sức mở ra, đám bảo vệ Trúc Như Hiên rầm rầm chạy vào. Cũng không biết ai đúng ai sai, xông tới đánh người ngoài Hướng Nhật ra, phút chốc đã không chế cả đám. Nhất là gã thanh niên khóe miệng có nốt ruồi là thảm nhất, chẳng những bị đánh trúng hạ thân mà cánh tay cũng bị quặt ra sau, đau đến mức thét lên thảm thiết nhưng lập tức bị mấy gã bảo vệ dùng côn bịt miệng lại.
"Tới thực đúng lúc" Hướng Nhật liếc trần nhà, tuy rằng không nhìn thấy nhưng hắn biết nơi này khẳng định có gắn thiết bị giám sát gì đó. Tuy rằng không biết đến cùng là nó ở vị trí nào nhưng nếu ngay cả phòng có camera cũng không biết thì hắn chẳng còn là Hướng Nhật nữa. Lúc ở Mỹ thiếu chút nữa bị người ta lừa, cũng chính bởi cảm ứng được có camera nên mới có thể hủy máy móc trước.
"Để người kia lại, các người có thể đi" Hướng Nhật chỉ chỉ Lâm Phi nói, đám bảo vệ lập tức làm rất nhanh. Cẩn thật đặt Lâm Phi lên ghế salon rồi mới đi ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.