Cô nàng bốn mắt khiếp sợ, nhưng vẫn dán chặt vào thân thể Hướng Nhật, chưa để nàng cẩn thận suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra thì hai người đã hạ cánh, cảm giác trái tim loạn nhịp làm cô nàng cảm thấy khó thở.
"Tốt rồi, xem bên kia là ai?" Hướng Nhật buông nàng ra, chỉ chỉ về phía vợ chồng họ Tang.
"Âm Âm"
Cô nàng bốn mắt còn chưa kịp thở lấy hơi đã thấy một người phụ nữ quần áo tả tơi nhào tới phía nàng.
"Mẹ!"
Nhìn thấy mẹ của mình, cô nàng bốn mắt liền chạy tới nhào vào lòng đối phương khóc hu hu, hiển nhiên mấy ngài nay nàng trải qua áp lực cực lớn, khi nhìn thấy người thân thì nàng hoàn toàn thả lỏng mà bộc phát cảm xúc.
"Âm Âm, con không sao chứ?" cô nàng bốn mắt ngẩng đầu nhìn mẹ mình, hai mắt đỏ hoe, chẳng qua vừa nhìn thấy cha mình liền khóc nức nở, hiển nhiên vô cùng kích động.
"Cha mẹ không sao, đều nhờ bạn học của con"
Tang Nhân Đống chỉ chỉ Hướng Nhật, trong giọng nói tỏ rõ sự cảm kích, ông cũng không có thói quen hành động cảm kích trước như vậy trước mặt người khác, nhưng như vậy cũng đã gián tiếp nói ra.
"Cảm ơn bạn, Hướng Quỳ"
Bắt đầu kiếm soát được cảm xúc của mình, cô nàng bốn mắt thoát khỏi vòng tay của mẹ mình, nặng nề khom người trước Hướng Nhật.
"Đừng khách khí, mọi người đi trước đi, việc còn lại giao cho tôi. Chẳng qua, có thể làm phiền mọi người đừng báo cảnh sát vội, tôi còn việc cần làm"
Hướng Nhật còn chưa tìm tên Phương nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789359/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.