Từ văn phòng đến đại sảnh thị cục không đến vài bước chân, qua hành lang chính là tới, lúc Liêu Quốc Trung xuất hiện, trong đại sảnh đang cãi nhau như cái chợ vậy. Nhất là giọng phụ nữ, thé thé như muốn cả thế giới nghe giọng ả vậy. Sắc mặt Liêu Quốc Trung trầm xuống, Liêu Quốc Trung bước nhanh tới, chưa đến gần đã quát:
"Ồn ào cái gì, làm náo cái gì, đây là cục cảnh sát, không phải cái chợ, im hết cho ta!"
Cục trưởng vừa tới, quả thực có tác dụng ổn định trật tự, lúc này không còn ai lên tiếng. Gã đàn ông đeo nơ vội khuyên bảo vợ rồi tiến lên, bước tới khách khí với Liêu Quốc Trung một câu:
"Liêu cục trưởng"
Nghe được âm thanh quen thuộc, Liêu Quốc Trung nhìn lại, không ngờ là ông trùm doanh nghiệp tài sản vượt qua mười triệu, Trần chủ tịch Trần Thụy Long.
"Thì ra là Trần tổng, ngọn gió nào đưa ngài tới đây?" Liêu Quốc Trung cùng Trần Thụy Long cũng có chút qua lại, một đống dụng cụ của cảnh cục là của Trần Thụy Long cấp cho, đối với thần tài này, Liêu Quốc Trung đương nhiên phải lễ phép rồi.
"Là do con cái, à không, ở trường học bị ủy khuất, người lớn bên kia không chịu đành phải làm phiền nơi này" gã đàn ông đeo nơ rất biết chừng mực, cũng không đem chuyện kể hết ra.
"Có gì không chịu, căn bản là cha mẹ của con bé kia không nói lý, thực sự là muốn lừa bịp tống tiền" người phụ nữ kia không chịu, ả cái gì cũng nói, cho dù không có cũng phải thêm mắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789344/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.