"Thừa lúc ta chưa tức giận, tốt nhất nên cút cho xa" Hướng Nhật lạnh lùng nói, nếu không phải chưa phát hiện thằng nhóc này có hành động gì với Hác Manh, hắn sớm đã bị ăn đòn rồi.
Kỳ lạ, tiểu nha đầu vốn giãy dụa cực mạnh, nhưng bị hắn ôm vào lòng thì thân thể lại không nhúc nhích, thậm chí bàn tay nhỏ còn ôm chặt vào hông hắn, dường như không muốn tách ra vậy.
Nhưng người trẻ tuổi kia không thấy rõ, vẫn bước từng bước tới gần Hướng Nhật: "Nếu ngươi không thả cô bé ra, ta lập tức báo cảnh sát"
Lấy điện thọai cầm tay dường như muốn ra oai với Hướng Nhật.
"Ném hắn ra ngoài!" Hướng Nhật lạnh lùng nói, mà đám tiểu đệ ở bên vốn nóng lòng liền xôn vào, lôi cổ tên trẻ tuổi ra ngoài
"Các ngươi làm gì, thả ta xuống, ta cảnh cáo các ngươi, dám ra tay với ta, ta cam đoan các ngươi sẽ hối hận..." Hắn không ngừng dùng lời lẽ uy hiếp, nhưng mấy tiểu đệ thì muốn lấy lòng Hướng lão đại, đâu thèm nghe lời hắn, cả đám lập tức kéo cổ hắn ra ngoài.
Một lúc sau, mấy tên tiểu đệ tử quay lại lấy lòng nói: "Lão đại, đã đá đít hắn"
"Ừm!" Hướng Nhật gật đầu, ôm Hác Manh đi về phía góc sáng sủa, bây giờ chưa thể về, phải nói chuyện cùng Hác Manh, tránh mất tích lần nữa
Tằng Niếp cũng ngồi xuống, chẳng qua mắt nhìn chằm chằm vào cánh tay Hác Manh đang ôm chặt Hướng Nhật, giống như hận không thể lôi cổ nha đầu kia xuống.
Hướng Nhật cũng muốn cô nàng buông ra, ai ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789335/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.