- Ta nằm mơ ư? Khục khục, cô đừng cho là ta không biết mục đích của cô, cô vẫn muốn kề cận Tiểu Uyển chứ gì?
Hướng Nhật nhìn Phạm Thải Hồng, cười nhạt.
- Giờ ta có thể nói cho cô hay, cô nằm mơ, chính xác là nằm mơ giữa ban ngày.
Hắn dùng chính những lời Phạm Thải Hồng vừa nói để đáp trả nàng, thậm chí còn bổ sung thêm lợi tức.
- Ngươi!
Phạm Thải Hồng bị vạch trần tâm sự, thẹn quá hóa giận, kéo thật mạnh vật to lớn trong tay.
Hướng Nhật mặc dù không đau, nhưng bị Phạm Thải Hồng kéo một cái cũng liểng xiểng. Trong lòng hắn bắt đầu, là do tiểu đệ đệ của mình bị đối phương nhéo, không phải do bản thân mình cố ý sàm sỡ nàng ta, cho dù có kiện lên vị cha nuôi làm thủ trưởng của Phạm Thải Hồng, hắn cũng nắm chắc phần thắng.
Đứng dậy, nắm lấy hai bên vai của Phạm Thải Hồng đích hai bên vai, đem nàng lật lại đặt dưới thân mình.
- Khốn kiếp! Ngươi buông ta ra!
Phạm Thải Hồng không ngờ hắn lại đột nhiên tập kích nàng, giãy dụa muốn bò dậy, có điều tới lúc này rồi mà vẫn không quen nắm chặt tiểu đệ đệ của hắn.
Hướng Nhật cũng không quan tâm, cô đã là gái ngày rằm, chẳng lẽ ta không làm được trai mùng một? Mặc dù không thể thực sự làm gì nàng ta, nhưng để tay với miệng đã nghiền chắc được.
- Xoẹt.
Hướng Nhật dùng sức xé toạc chiếc áo T - shirt trên người Phạm Thải Hồng, nàng ta hoảng sợ, liều mạng che chắn phần y phục bị xé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789325/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.