- Tiểu tử thối, con chịu trở về rồi à.
Hướng Nhật vừa vào cửa liền bị Hướng mẫu trừng mắt.
-.Vừa rồi ở bên ngoài gọi một cuộc điện thoại, cho nên về trễ ạ.
Hướng Nhật gãi gãi ót, ra vẻ vô tội, hắn biết Hướng mẫu nói chuyện hắn đi Hàn Quốc, nhưng giờ hắn lại chuyển sang chuyện khác, mục đích là để đánh trống lảng.
- Thúc thúc.
Hướng mẫu còn định nói gì đó, cô bé đã lanh lợi chạy tới.
Hướng Nhật liền ôm lấy cô bé, tiện tay lau hột cơm trên khóe miệng cô bé:
- Tiểu Ái, ăn no chưa?
- No rồi ạ, thúc thúc, đây là bữa cơm ngon nhất mà Tiểu Ái từng được ăn.
Trên mặt cô bé tràn đầy hưng phấn, liếm liếm đầu lưỡi, sau đó lại tỏ vẻ nhớ nhung:
- Thật muốn gọi mẹ tới ăn cùng.
Hướng Nhật nghe thế trong lòng không khỏi chua xót, vuốt vuốt mũi cô bé:
- Ừ, ngày mai gọi mẹ con tới ăn cùng.
- Hay quá, thúc thúc thật tốt.
Cô bé nói xong, bỗng nhiên nhớ tới gì đó, nhìn về phía Hướng mẫu và mấy người Sở Sở ở bên cạnh:
- Bà cũng tốt, còn các a di cũng tốt.
- Bé như vậy đã biết nịnh rồi.
Hướng mẫu ngoài miệng thì cười mắng, nhưng trong ánh mắt lại lộ vẻ yêu chiều, có thể là vì đã nghe Sở Sở kể chuyện về mẹ con cô bé, tiếp đó chậm rãi nói:
- Tiểu Ái, sau này cứ ăn cơm ở nhà bà nhé.
- Dạ.
Cô nương gật mạnh đầu, sau đó lại tỏ ra ngập ngừng.
- Nhưng mẹ.
- Mẹ con cũng thế.
Hướng Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789322/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.