Chiêu thức này hiển nhiên là làm cho đám người thanh niên ăn mặc loè loẹt kinh sợ, mà lại càng làm cho thanh niên tóc đuôi ngựa hoảng sợ hơn. Con người này rõ ràng là có thân thủ không thể tưởng tượng nổi, vậy mà trên người còn mang theo loại vũ khí có lực sát thương lớn như vậy.
Ý tưởng của Hướng Nhật đương nhiên là không ai có thể đoán được, tuy nói hắn mang trên mình thực lực cường hãn, nhưng lấy súng ra doạ mấy tên côn đồ cũng là một sự ham mê của hắn.
Hơn nữa với mỗi loại người khác nhau thì sẽ sử dụng các loại thủ đoạn khác nhau.
Nếu chỉ dùng súng chỉ vào Ngô nhị lão bản, phỏng chừng hắn cũng sẽ không quá sợ hãi, dù sao thân là lão đại một bang phái cũng không có khả năng đến súng cũng chưa thấy qua. Nhưng nếu dùng thủ đoạn bạo lực của lưu manh đả kích hắn, Ngô nhị lão bản liền không thể không cầu xin tha thứ. Mà đối phó với đám lưu manh, nếu dùng phương thức đánh nhau thì đối phương đã sớm quen có dùng thủ đoạn hung ác đến đâu cũng vô dụng. Cho nên lúc này phải dùng súng, phương pháp này trực tiếp làm rung động đến tinh thần của đối phương.
Thấy Hướng Nhật vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn mình, thanh niên ăn mặc loè loẹt liên tục lùi về sau, miệng dùng Hàn ngữ liên tục hô:
"Ngươi.ngươi đừng có làm bậy, nơi đây là địa bàn của chúng ta."
Hắn ta cùng đám tiểu đệ đi theo dần dần lùi về sau, bọn chúng đều biết tuy là côn đồ nhưng đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789271/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.