Ra khỏi kho hàng, Hướng Nhật nhìn thoáng qua tình huống hay ho bên cạnh, hai tên bị đánh ngất vẫn đang duy trì bộ dáng ngây ngốc tựa vào tường, cảm thấy để như vậy không ổn nên đem chúng dấu sang bên cạnh.
Đi một quãng đường dài như vậy, Hướng Nhật cảm thấy chân hai cô gái đã trở lại bình thường, nhưng cũng không buông hai nàng ra vì kế tiếp mới là điều tối quan trọng.
"Các em có muốn thử cảm giác bay lượn một chút không?" Hướng Nhật hỏi hai cô gái nhỏ đang ngượng ngùng vì bị ôm.
"Cảm giác bay lượn là sao?" Rõ ràng là hai cô gái nhỏ không thể hiểu được ý tứ trong lời nói của Hướng Nhật.
"Giống như một cánh chim nhỏ vậy " Hướng Nhật bổ sung thêm một câu.
"Nhưng con người sao có thể giống như chim bay lượn được? Chúng ta không có cánh mà ". Tuy hiện tại rất hoảng sợ nhưng Vưu Kì Tử cũng không đến nỗi hỏng hết đầu óc, rất lí trí nói ra.
Hướng Nhật cười hắc hắc nói: "Ôm chặt nhé " rồi không chờ cho hai nàng kịp phản ứng, đạp mạnh một cái, thôi động lực lượng bay thẳng lên trời.
"A " Hai cô gái hiển nhiên không ngờ được con người lại có thể giống như cánh chim bay lượn trên bầu trời, đều hoảng loạn gắt gao ôm lấy Hướng Nhật, trái tim cũng vì đọt ngột lên không mà đập rộn không ngừng.
Tuy vậy một lát sau, cũng không biết là vì kích động hay hưng phấn, hai cô gái đều trở nên mặt mày hớn hở, Vưu Kì Tử hưng phấn kêu to, thân thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789267/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.