Tuy nhiên Hướng Nhật cũng không có cự tuyệt thẳng thừng, nữ hoàng người ta là một mảnh thành ý, mình mà làm như vậy thì chẳng ra thể thống gì. Hắn chỉ có nói: - Nếu có cơ hội, anh sẽ an bài. Ở chỗ này hắn cũng cẩn thận nói rõ "Nếu có cơ hội" mới an bài, nhưng "Nếu như là không cơ hội", vậy tự nhiên sẽ không bàn tới nữa. Nữ hoàng cũng không biết được ẩn ý của câu đó, nói với giọng điệu pha lẫn một chút chờ mong: - Bác gái hẳn là một người rất dễ hòa hợp chứ? Trong khi nói, vẻ mặt có chút sợ sệt mất tự nhiên, như là nàng dâu sắp phải gặp cha mẹ chồng. Hướng Nhật bị cái ý nghĩ này làm cho càng hoảng sợ, vội vàng nói: - Khi gặp thì em sẽ biết. Tiếp theo không đợi nữ hoàng đặt câu hỏi lần nữa, Hướng Nhật chuyển đề tài, rất nghiêm túc nhìn nữ hoàng: - Teru, sau này phải chú ý, khi ra ngoài ít nhất cũng phải mang theo một bảo tiêu, không được giống như tình huống đêm nay, như vậy rất là nguy hiểm. - Đừng lo, em không phải có Jack sao? Nữ hoàng hiển nhiên không quá đem việc này để ở trong lòng. Hướng Nhật nhấn mạnh lời nói: - Lần này chỉ là trùng hợp, vạn nhất tài xế kia sớm nổi lên ý xấu, đem em đưa đến địa phương khác thì.Anh cảm thấy sau này tốt hơn hết vẫn là đem theo Sanny bên người đi. Hướng Nhật cũng không dám tưởng tượng nếu thực sự như là lời mình nói, như vậy sẽ phát sinh ra cái chuyện tình đáng sợ gì, cho nên hắn muốn nữ hoàng để nữ bảo tiêu da đen kia theo bên người. - Được rồi, Jack, em nghe lời anh. Đối mặt với nét mặt đứng đắn nghiêm túc của nam nhân, nữ hoàng cuối cùng cũng ôn nhu đồng ý. - Đúng rồi, em ở nhà Thư Dĩnh có quen không? Hướng Nhật dù sao vẫn cảm giác nữ hoàng đêm nay có chút hơi khác, thế nhưng lại nói không nên lời cụ thể là khác ở chỗ nào. "- Ừm, Thư tiểu thư cùng Thư phu nhân đều đối với em rất tốt. Nữ hoàng gật đầu, trên mặt rõ ràng có thần sắc hài lòng, phỏng chừng mẹ con Thư gia thực sự đối với nàng không tệ. - Em ra ngoài.bọn họ đã biết chưa? Hướng Nhật đột nhiên có chút lo lắng, hắn sợ cô nàng Thư Dĩnh kia biết nữ hoàng đi gặp mình, sợ rằng lại muốn đập vỡ hũ dấm mất. - Đương nhiên, làm một người khách, làm sao có thể không thông tri chủ nhân một tiếng liền tự ý ra ngoài? Đó là hành vi rất không lễ phép. Trong mắt nữ hoàng để lộ một tia giảo hoạt, như là hoàn toàn xem thấu dụng ý gì đó của nam nhân khi hỏi những lời này. Hướng Nhật có chút xấu hổ, hắn biết tại một số vấn đề không thể gạt được nữ hoàng khôn khéo này được: - Thư Dĩnh có nói cái gì không? Hướng Nhật hiếu kỳ hỏi, lấy lý giải của mình đối với nha đầu Thư Dĩnh kia, nàng hẳn là sẽ đi theo mới đúng chứ. Nữ hoàng trừng mắt lườm hắn một cái, cái động tác này cùng với thân thể đầy ắp thành thục quý phái của nàng hoàn toàn không hợp, nhưng lại khiến cho nàng toát ra lực mê hoặc cực lớn: - Em cũng không có nói là ra ngoài gặp anh, em đi shopping thôi. Hướng Nhật không khỏi thở dài một hơi, lợi dụng lý do mua sắm, xác thực có thể không cho người khác hoài nghi, cái cảm giác sau lưng bà xã cùng nữ nhân khác hẹn hò thật kích thích con mẹ nó a. Thế nhưng vừa nghĩ tới trong nhà còn có vị "Lão thái quân" kia, Hướng Nhật lại không khỏi có chút khiếp sợ. Hướng mẫu đúng là không thể chịu nổi hắn lại có cái hành vi "quá trớn." gì nữa, sợ rằng nếu để bà biết được thì hắn sẽ lại lãnh một trận thuyết giáo, thậm chí bà còn có thể thi triển "Cửu âm bạch cốt trảo" để đối phó với mình, nghĩ tới đây Hướng Nhật có chút buồn bực chuyển đề tài: - Không nói những.cái này nữa, Teru, em có dự định lúc nào về nước chưa? - Về nước? Khuôn mặt tươi cười của nữ hoàng có phần đông lại, nhìn nam nhân nói: - Jack, anh hy vọng em mau chóng về nước thế sao? Hướng Nhật lập tức ý thức được mình nói sai rồi, vội vàng giải thích: - Anh không có ý này, anh là.Cái kia.tùy tiện hỏi, kỳ thực, anh rất hy vọng em có thể định cư tại Trung Quốc. - Anh thật nghĩ như vậy sao? Nữ hoàng hoài nghi quan sát nam nhân một lúc, ánh mắt lại quét qua bốn phía ồn ào, bỗng nhiên nói: - Đi ra ngoài một chút được không, em cảm giác nơi này có chút khó thở. Hướng Nhật nghĩ cũng đúng, người ta là một nữ hoàng, sao có thể thường xuyên đến cái loại quán bar nhỏ thế này, có phần không thích ứng bầu không khí ở đây cũng là hợp lý. - Vậy đi ra ngoài đi một chút đi. . Cùng cách xa với quán bar Trầm Luân khoảng cách một cái chợ, chính là phố mua sắm nổi danh nhất thành phố Bắc Hải, thế giới của những cửa hàng bảng hiệu san sát nhau, đúng là địa phương mà đông đảo nam nữ thời thượng thích đến nhất. Cho dù là tới buổi tối, biển người ở đây cũng vẫn chuyển động, tuyệt không ít người so với ban ngày. Đương nhiên, hấp dẫn nam nữ trẻ tuổi cũng không phải chỉ là thế giới hàng hiệu tại nơi này, còn có một dòng sông lớn duy nhất chảy qua Bắc Hải. Hai bên bờ sông thiết lập một hàng rào bảo vệ màu trắng cao hơn một mét, cách mỗi cự ly vài mét, thì có một cái đình nho nhỏ, dành cho người đi đường qua lại ngồi nghỉ ngơi. Đến buổi tối, tất cả đèn nê ông hai bên bờ sông đều sẽ sáng lên, làm cho con sông này được phủ thêm một tầng màu sắc huyền ảo, có thể nói đúng là thánh địa lý tưởng trong lòng các thanh niên nam nữ để nói chuyện yêu đương. Hướng Nhật cũng không phải có ý định mang theo nữ hoàng đến loại địa phương này, chỉ là cho rằng, muốn hít thở không khí trong lành, cũng chỉ có cái địa phương này thích hợp nhất. Hơn nữa, đây cũng là nơi gần quán bar Trầm Luân nhất. Hai người Hướng Nhật chậm rãi đi dọc theo hàng lan can bảo vệ bên bờ sông. - Bắc Hải thực sự là một thành phố xinh đẹp! Nữ hoàng vừa đi vừa nhìn về phía những cái đèn nê ông nào đó ở phía xa xa đang lấp lánh màu sắc rồi khen ngợi, bỗng nhiên lại chuyển đề tài: - Jack, anh nói, nếu như em định cư ở chỗ này thì thế nào? - Vậy rất tốt a. Hướng Nhật trong lòng đột nhiên khẽ động, nhớ tới lời nói trước đây của mình, nữ hoàng chắc không phải vì mình mới dự định tiếp tục định cư tại Trung Quốc chứ? Nghĩ nghĩ lại cảm thấy mình quá mức tự sướng rồi, hắn hơi lắc đầu. Nghe được Hướng Nhật trả lời, nữ hoàng cũng không có tỏ thái độ lúc này, chỉ chỉ nơi phía trước cách đó không xa: - Jack, chỗ đó có một căn nhà nhỏ, chúng ta đi vào nghỉ ngơi một chút đi. - Căn nhà nhỏ? Hướng Nhật có chút ngạc nhiên, khi nhìn thấy nữ hoàng chỉ chính là cái đình nhỏ bên bờ sông dành cho du khách nghỉ ngơi mới hiểu được, quả thực văn hóa Đông phương và Tây phương thật có nhiều cái khác nhau a. Đáng tiếc, khi hai người tiến bước vào trong đình, trong đình đã có người khác ở đó, tuy rằng ánh sáng của đèn nê ông cũng không rực rỡ lắm, nhưng vẫn có thể chiếu rõ được, đó là một đôi thanh niên nam nữ. Hai người đang cúi đầu thì thầm cái gì, cô gái rất là ngượng ngùng cười hihi, thoạt nhìn, hẳn là đôi tình nhân này đang có những lời gì đó rất thân mật. Nữ hoàng có chút xấu hổ, không nghĩ tới lại gặp được cặp tình nhân đang tình tự thắm thiết với nhau, mặc dù cái loại động tác cởi mở như thế này ở phương Tây cũng nhìn quen rồi, nhưng hiện tại bên cạnh còn đi theo một nam nhân quan hệ cùng mình lại có chút ái muội, nàng không khỏi ngượng ngùng lui ra ngoài. Hướng Nhật cũng có thể lý giải được tình cảnh xấu hổ của nữ hoàng, bởi vì bản thân hắn cũng cảm thấy như thế, liền đề xuất nói: - Chúng ta đi tới.căn nhà nhỏ khác đi. Nói xong chỉ chỉ vào các ngôi đình nhỏ bên bờ sông cứ cách vài mét thì có một cái, bởi vì rất nhiều, nên cũng không lo lắng tìm không được một cái không có ai. Nữ hoàng gật đầu, thuận tiện thay đổi một chút tình cảnh xấu hổ của mình. Tuy nhiên cũng không biết là vận khí không tốt hay là lúc này căn bản là tìm không được một " căn nhà nhỏ " vô chủ, hầu như trong mỗi " căn nhà nhỏ" đều có cặp tình nhân ở trong, hơn nữa cũng cơ bản đều là cái loại động tác thân thiết dính cùng một chỗ, có một cặp tình nhân thậm chí càng khoa trương hơn, thiếu chút nữa sẽ ngay tại trong đình mà làm ra cái cử chỉ đi quá giới hạn "thuần phong mỹ tục" gì đó, làm hai người nữ hoàng và Hướng Nhật lập tức xoay người rời đi, bởi vì khi hai người bọn họ đi vào, đôi nam nữ kia đang giúp nhau thoát y phục. Cũng may ông trời không phụ người có lòng, rốt cuộc trước khi một cặp tình nhân chạy đến cái đình kế tiếp, Hướng Nhật giành chạy đi vào trước chiếm chỗ, làm cho cặp tiểu tình nhân kia đành phải tiu ngỉu đi ra dù không tình nguyện. Nữ hoàng vào trong đình ngồi xuống trên cái ghế đá, có chút cảm khái nói: - Em trước đây cho rằng chỉ phương Tây mới có thể phóng khoáng như vậy, không nghĩ tới phương Đông cũng giống như thế. Hướng Nhật không có tiếp lời, chỉ nghĩ ở trong lòng, phóng khoáng, đó là nói tương đối mà thôi, những cặp tiểu tình nhân này, cũng chỉ dám vào ban đêm mới có hành vi bạo gan như vậy, nào như phương Tây, ngay tại ban ngày đều có thể tùy tiện làm ra cái loại hành động phóng khoáng như thế. - Jack, anh sao không ngồi? Thấy nam nhân còn đứng trên mảnh đất trống ở giữa "căn nhà nhỏ", nữ hoàng lên tiếng hỏi. - Anh không mệt, muốn đứng hóng gió một lúc nữa. Hướng Nhật giải thích nói, kỳ thực hắn thật ra rất muốn ngồi, thế nhưng trong căn đình nhỏ này chỉ có một cái ghế đá, nếu hắn ngồi, nhất định phải ngồi cùng một chỗ với nữ hoàng. Nữ hoàng người ta không mời, mình lại ngồi bên cạnh nàng, cảm giác có phần hơi thái quá một chút. Tuy rằng hai người đã có cái loại trình độ thân mật như thế này, tuy nhiên khi nữ hoàng không có chủ động trước, Hướng Nhật vẫn là có phần tay chân lúng túng. - Jack. Nữ hoàng đại khái cũng hiểu được ý nghĩ của nam nhân, nàng liền đứng lên, bỗng nhiên từ phía sau ôm lấy hắn, lấy cái loại giọng điệu đặc biệt đầy mê hoặc của nữ nhân thành thục nói: - Tuy rằng em không biết cái thứ " căn phòng nhỏ " này để làm gì, nhưng thấy nhiều cặp tình nhân ở bên trong này như vậy, em nghĩ, đây là chuẩn bị riêng cho các tình nhân. Nếu như anh cảm thấy không được tự nhiên, em có thể làm.bạn gái của anh trong vòng một giờ. Hai tay nàng vòng lấy, ôm chặt lấy phần eo Hướng Nhật, làm cho hắn phía sau lưng cảm giác được rất rõ ràng hai vật thể cực đại mềm mại, thật là dụ dỗ chết người mà!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]