Có người bám đuôi đằng sau dù sao cũng không làm cho người ta thoải mái dược. Mặc dù, Hướng Nhật đã phát hiện ra đối phương nhưng cũng không xác định được vị trí cụ thể đối phương ẩn náu.
Nhưng chuyện này cũng chẳng quan trọng, đối phương đã có sự chuẩn bị từ trước, nên chắc chắn sẽ tìm cơ hội mà ra tay. Xem ra phải " phối hợp" với chúng một chút, tìm một nới vắng vẻ rồi nhanh chóng buộc bọn chúng phải xuất hiện.
Quả nhiên, vừa lúc Hướng Nhật lần thứ hai đi vào một đầu ngõ của cái hẻm nhỏ bên trong chỉ có một chiếc đèn heo hút thì hắn đã bị người ta gọi lại.
- Vị tiên sinh này, xin chờ một chút!
Người lên tiếng có giọng nói âm trầm lạnh lẽo nhưng lại không hề lưu loát tiếng Trung, chứng tỏ chủ nhân của giọng nói không hề tinh thông thứ ngôn ngữ này.
Hướng Nhật xoay người nhìn ra phía đầu ngõ, ánh sáng đủ để thấy rõ hai cái đuôi kia đích thị đều là hai người da trắng, người bên trái vận bộ vét Tây sở hữu thân hình cực kỳ cường tráng làm hắn không khỏi liên tưởng tới Tinh Tinh mặc dù kẻ này cũng không quá cao nhiều lắm, cũng chỉ đến khoảng 1m9 mà thôi.
Người bên phải nếu so sánh với Hướng Nhật cũng không có gì là khác biệt nhiều, thân hình không có điểm nào nổi bật, điều duy nhất khiến người ta có thể đặc biệt để ý chính là cái mũi trên mặt hắn so với cái mỏ chim ứng thì rất giống, khiến người này trở nên rất âm trầm, tựa như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789111/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.