- Hướng Quỳ, tại sao em cũng ở đây?
Tống Thu Hằng có chút kinh ngạc nhìn học sinh trước mặt, nàng không ngờ ở đây cũng có thể gặp được hắn.
- Cô Tống, thật đúng lúc!
Hướng Nhật chưa kịp mở miệng, Nhâm Quân đã ngọt ngào nở nụ cười, thuận tay nắm lấy cánh tay của lưu manh:
- Em dẫn anh ấy đến luyện tập một chút.
- Luyện tập?
Tống Thu Hằng ngẩn người ra, vốn muốn đáp trả lời chào hỏi của đối phương nhưng cũng quên mất, có vẻ không tin nhìn nam nhân bên cạnh:
- Hướng Quỳ là sinh viên ngành vi tính lại được đề cử đến tham gia cuộc thi?
- Đúng ạ.
Nhâm đại tiểu thư nghiễm nhiên đã trở thành người phát ngôn của lưu manh:
- Đúng rồi cô Tống, sao cô cũng tới đây?
- À, là trường phái tôi tới chỉ đạo lo xắp xếp của cuộc thi lần này.
Tống Thu Hằng mỉm cười nói, nàng đương nhiên có thể nhìn thấy được tâm trạng đề phòng của cô gái trước mặt đối với mình, trong lòng bất giác có chút buồn cười:
- Các em giờ phải về sao?
- Dạ.
Hướng Nhật rốt cuộc cũng cướp được một cơ hội nói chuyện, nhún nhún vai nói:
- Người bên trong hình như không hoan nghênh tụi em lắm.
- À.
Tống Thu Hằng lộ ra vẻ mặt như hiểu chuyện gì xảy ra, nàng cũng không phải không biết mâu thuẫn giữa ngành này với ngành kia, nhất là lĩnh vực chuyên môn nhất của mình lại bị một người có thể nói hoàn toàn không có liên quan trực tiếp với lĩnh vực này thay thế, e rằng bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789026/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.