- Con điếm thối tha, mày dám đánh tao?
Cao Trung Bảo rống lên giận dữ, hắn chỉ biết là mình tại nơi đông người thế này lại bị một đứa con gái bạt tai, chuyện mất mặt này cơ hồ làm hắn mất đi lí trí, giơ tay định đánh lại. Song tay vừa mới giơ lên lại thấy vung không nổi, bởi vì bên cạnh có một người đang giữ chặt lấy tay hắn.
- Ngay cả phụ nữ mà cũng đánh sao, mày chắc không phải là người?
Hướng Nhật cầm cổ tay đối phương, hơi tăng thêm chút lực nói.
- A.
Cao Trung Bảo lập tức đau đớn kêu lên, hắn không biết tại sao tên nhà quê này thoạt nhìn gầy yếu không có bao nhiêu sức mà lại có sức mạnh như vậy, nhất thời kêu:
- Mày, mày.buông tay!
- Buông tay à?
Hướng Nhật trong mắt lộ ra nét tàn nhẫn, trong nháy mắt lại tăng thêm một ít lực, cố ý nắm vào giữa cổ tay đối phương, lúc này mới chậm rãi nói:
- Nếu tao không buông thì sao?
- A.
Cao Trung Bảo lần này càng kêu to hơn, bởi vì ở tay truyền đến một cơn đau đớn khiến sắc mặt hắn trắng bệch, miệng lại điên cuồng hô to:
- Bảo vệ, bảo vệ!
Ồn ào ở đây sớm đã thu hút sự chú ý của mấy người xung quanh. Có thể tới nơi này dùng cơm thì phần lớn đều là người lắm tiền, bọn họ cũng sớm nhận ra tên đang kêu la thảm thiết kia, chẳng phải là người quản lý vàng gần đây tiếng tăm nổi như cồn Cao Trung Bảo sao?
Trong lòng thầm hô tốt, đồng thời cũng háo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788994/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.