Sau khi tiết hai vừa mới bắt đầu một chút thì Liễu Y Y đã lập tức rời đi, điều này làm cho Hướng Nhật không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì hắn không thể chịu được cái ánh mắt của vị đại tiểu thư này, sau khi nghe hắn thừa nhận băng sơn mỹ nhân là bạn gái hắn, ánh mắt nàng chợt trở lên cổ quái như đang muốn nói, chuyện tình của hắn với băng sơn mỹ nhân tựa như "đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu", mà cứt trâu ven đường thì hẳn là lưu manh rồi. Chỉ có Sở Sở khiến hắn cảm thấy thoải mái, vì nàng biết được dụng tâm của hắn là bảo vệ băng sơn mỹ nữ chứ không phải là muốn chọc ghẹo nàng ta, ánh mắt của Sở Sở đúng là làm cho Hướng Nhật dịu đi khó chịu ở trong lòng.
Bất quá biểu hiện của băng sơn mỹ nhân thì khiến Hướng Nhật có chút không hiểu, điều thần kỳ là lần này nàng cũng không có đỏ mặt mà chỉ lấy ngón tay trỏ đẩy đẩy cái gọng kính phía trên mũi của nàng, hơn nữa nàng ta cũng chẳng có chú ý đến ánh mắt của nam nhân đang nhìn mình mà chăm chú cùng Sở Sở nói chuyện.
Hướng Nhật có chút thất vọng, hắn định xem xem là đối phương nghe thấy được lời mình nói như thế thì có chút phản ứng hay cảm giác gì với mình không? Nhưng thái độ vẫn lạnh nhạt với hắn của nàng khiến hắn thực tiu nghỉu. Chỉ là phát hiện có một chút điểm thay đổi đó là cô nàng lúc này giở trứng hay sao mà nói nhiều hơn thường ngày, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788971/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.