Hướng Nhật ba chân bốn cẳng đuổi theo, muốn kéo tay nàng:
- Tâm Tâm, em nghe anh giải thích.
- Anh lại muốn tìm lý do gì?
An Tâm gạt tay hắn ra, lạnh lùng nói:
- Em bây giờ rất bận, anh đừng làm phiền em!
Hướng Nhật thở dài một hơi nói:
- Tâm Tâm, không phải là em trách anh có một công ty mà không nói cho em đó chứ?
- A? Anh thật sự nghĩ như vậy ư?
An Tâm cười lạnh, trong giọng nói đầy mùi ghen tuông:
- Em không dám trách anh, anh là ông chủ lớn ai dám trách anh chứ?
- Bà xã.
Hướng Nhật mặt dày nói, cố gắng lấy những lời nghe màn buồn nôn đó đả động đối phương.
Nhưng An Tâm lần này lại không dễ bị xao lòng như vậy, chỉ hừ lạnh nói:
- Em hỏi anh, chuyện này, mấy người Sở Sở có biết không?
- Sở Sở các nàng.biết!
Hướng Nhật hoàn toàn biết rõ cô nàng họ An hỏi như vậy chỉ muốn tìm sự công bằng, mặc dù hắn rất muốn trả lời "không biết", nhưng hắn biết hắn không thể lừa cô nàng họ An mãi được, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng cho nên hắn lựa chọn nói sự thật.
An Tâm cũng làm ra vẻ "quả đúng như thế", mắt chợt đỏ lên:
- Em biết mà, trong lòng anh em chỉ là một người thừa, chuyện gì anh cũng không nói cho em biết, chỉ nói cho Sở Sở mấy người.
- Em đừng nghĩ lung tung như vậy!
Đầu Hướng Nhật to ra, cô nàng này đừng dồn người ta vào ngõ cụt chứ?
- Không phải anh không nói cho em biết, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788920/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.