Nhìn thấy rốt cuộc đã bỏ xa ả đàn bà giả dạng nam trang kia, Hướng Nhật mới dừng lại, liếc mắt thấy hoàn cảnh lúc này không khỏi cười khổ, thì ra do trốn tránh khỏi sự đuổi giết của An đại tiểu thư mà đã vô tình chạy tới quán ăn của Tiểu nha đầu, đoạn đường từ trường học đến đây ít nhất cũng phải 5,6 dặm.
Dù sao thì buổi sáng khi đi học cùng An đại tiểu thư chỉ ăn qua loa một chút, nãy giờ lo chạy trốn chắc tiêu hết mẹ rồi, ăn thêm một trận nữa vậy.
Nhưng ngoài sự suy nghĩ của Hướng Nhật, hắn vừa đi vào quán ăn thì gặp phải người đúng ra là không nên xuất hiện ở chổ này - nữ cảnh sát Thiết Uyển.
"Ngươi, sao ngươi lại tới đây?" Thiết Uyển cũng bất ngờ vì sự xuất hiện của lưu manh.
"Ta.đi ăn sáng." Hướng Nhật dừng lại một chút nói.
"Oh" Nữ cảnh sát lên tiếng, sau đó trầm mặc xuống. Hương Nhật thấy nàng trầm mặc cũng không tiếp tục mở miệng nói, hai người cứ như vậy mà lẳng lặng đứng đó.
Nhưng, không khí im lặng vô cùng này cũng không duy trì được bao lâu. Từ trong phòng bếp đi ra Tằng Niếp vừa thấy lưu manh đại ca thì nhất thời hưng phấn chạy lại đón tiếp: "Ca, anh đã đến rồi?"
Còn đang nhìn nhau như tượng gỗ thì hai người bị tiếng nói làm bừng tỉnh, Thiết Uyển có chút bối rối tránh né ánh mắt của nam nhân, đem sự chú ý chuyễn qua chổ khác, ngay cả khi nghe Tiểu nha đầu gọi nam nhân cũng bỏ ngoài tai.
Hướng Nhật cũng hắng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788857/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.