Chương trước
Chương sau
Thư Dĩnh mở to mắt, hai tay che lấy miệng, nhìn chằm chằm vào cặp mắt đen trên gương mặt gầy gò của " Bạn trai tương lai".
Công ty của mẹ gặp chuyện, nàng ko phải là ko đi tìm người giúp, nhưng kết quả chỉ làm cho nàng thêm thất vọng. Những người ngày xưa từng được gọi là " Bằng" là "Hữu", một phần thì do e ngại thế lực của Dịch gia, muốn giúp cũng ko được; phần còn lại thì tham lam sắc đẹp của nàng và mẹ nàng chỉ chờ đợi đến lúc cháy nhà đi hôi của; một nhóm khác thì cũng rất muốn giúp nhưng vừa nghe xong các con số thì té ghế bật ngửa.Lúc đầu nàng nghĩ "người ta" nghe được 5 triệu này sẽ nghĩ là nhiều.nhưng.chẳng những ko nhiều mà còn cho rằng nàng nói thiếu.nước mắt ko ngừng rơi " Tại sao anh lại tốt với em như vậy"
Mỹ nữ đột nhiên rơi lệ làm Hướng Nhật kinh ngạc, mới nói có một câu mà đã cảm động như vậy, ko phải là cảm tính quá sao? Trong đầu hắn nghĩ rằng, thà đưa tiền cho người này, còn có ích hơn đưa cho " bà dì trên trời" đó. Với cái suy nghĩ như vậy, Hướng Nhật tiếp tục làm bộ mặt thánh thiện mở miệng nói: "Nàng ko cần như vậy, ta thật sự là muốn giúp đỡ. Nếu nàng tâm lý, trong lòng bất an, thì ta cũng ko biết làm sao cho tốt bây giờ"
Những câu nói vô nghĩa như vậy nhưng đối với Thư Dĩnh như là " Nàng yên tâm, ta làm vậy vì ta yêu nàng".cho nên tâm tình cũng trở nên ngọt ngào, khe khẽ gật đầu.
Hướng Nhật lại tiếp tục nhẹ nhàng nói " Kỳ thật lúc nãy ta biết nàng đã đưa ra con số phỏng đoán.bây giờ nàng nói lại một lần nữa, nhớ kỹ, đưa ra số liệu chính xác có thể giúp đỡ công ty của mẹ nàng ra khỏi khó khăn một cách hoàn hảo" Đã giúp rồi thì giúp cho trót, tiễn phật phải tiễn đến Tây Thiên, hơn nữa đối với sự hy sinh của nàng vì tâm huyết của mẹ làm hắn có hảo cảm vô cùng.quả thật cao thượng.chắc chắn ko phải cái loại người " Có vay mà ko biết trả".Mình giúp đỡ công ty của mẹ nàng.chắc chắn nàng sẽ cảm động đến mức hiến thân. Tuyệt! Đáng tiếc suy nghĩ của lưu manh đã sai lệch, ngay từ đầu mỹ nữ đã có ý định trao thân cho hắn, ko cần hắn phải làm đủ trò như vậy.người tính ko bằng trời tính.
Những lời nói của " bạn trai tương lai" làm Thư Dĩnh trong lòng vừa cảm động vừa cảm thấy hạnh phúc, cẩn thận suy nghĩ một hồi, sau đó cất giọng nói, âm lượng đã nhỏ nay càng nhỏ hơn " 8 triệu"
"8 triệu?!"
"Đúng vậy, chỉ cần 8 triệu là đủ " Thư Dĩnh tràn đầy tự tin. Mặc dù 8 triệu ko nhiều, nhưng với thủ đoạn của mẹ cùng sự giúp đỡ của mình, nhiêu đó cũng đủ để công ty vượt qua khó khăn, chắc chắn là vậy.
"8 triệu có thể ko đủ. Ta đưa nàng 10 triệu" Hướng Nhật sảng khoái viết chi phiếu, ko đợi đối phương phản ứng, đã viết vài một loạt con số. Thật ra thì.lưu manh đã tính rằng.đưa dư cho đối phương 2 triệu, coi như đó là phần lợi tức.Chuyện này về sau vô cùng có lợi cho bản thân gấp trăm ngàn lần bây giờ. (đúng là lưu manh: chuyện ko có lời quyết ko làm)
Thư Dĩnh run rẩy cầm tờ chi phiếu, ánh mắt trở nên đỏ bừng. Chỉ trong chút lát, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trên cơ thể nàng. Đây là 10 triệu, là 10 triệu chứ ko phải 10 ngàn hay 10 đồng. Những con số này có thể làm cho tên ăn mày thành triệu phú, một người bình thường thành gã điên, nàng ko dám tưởng tượng " người ta" lại đặt nó nhẹ nhàng vào trong tay mình. Lúc đầu.chỉ xin 8 triệu, bây giờ trong tay còn dư đến 2 triệu, hỏi sao trong lòng ko tâm lý cho được, ko cảm động vì hành vi hiệp nghĩa của " Bạn trai tương lai" sao được! Càng lúc trong lòng nàng càng yêu thương " bạch mã hoàng tử" này.
"Em." Thư Dĩnh như muốn nói gì, nhưng lại bị nội tâm kích động ngăn lại, quá xúc động ôm lấy đối phương tựa đầu vào ngực.
Hướng Nhật hiển nhiên ko đoán được đối phương đột nhiên nhào tới ôm mình, chẳng qua mắt thấy mỹ nữ tự dâng mình, sau khi do dự một thời gian dài khoảng 0. 01 giây, liền đưa tay phải ôm lấy cái eo nhỏ, tay trái vuốt ve mái tóc và bóng lưng nàng.
"Hướng tiên sinh, thật là có duyên a " Giọng nói quen thuộc truyền đến bên tai làm lưu manh hóa đá.chỉ là người nói ko có ý làm mình sợ hãi, mắt ngước lên mở miệng nói " Nữ hoàng bệ hạ, người biết làm như vậy có thể hù chết người ko?" Đối với người ngoại quốc, Hướng Nhật có thói quen dùng chính ngôn ngữ của họ để nói chuyện.ko phải vì hắn " tôn trọng" gì đối phương mà cũng chỉ vì lợi ích hai bên thôi.
Cho nên khi nãy trả lời, hắn đã sử dụng tiếng Pháp.
"Thật sao?" Nữ hoàng nghe thấy hắn trả lời bằng tiếng Pháp, trong lòng có chút kinh ngạc.nàng có cảm giác khác lạ.nhưng lại ko muốn lật tẩy đối phương nên cũng sử dụng tiếng Pháp để nói chuyện " Ta nghe nói những người đang lúc làm chuyện mờ ám mà bị kêu tên sẽ giật mình hoảng hồn, chẳng qua ko biết.Hướng tiên sinh có như vậy ko?" Nói xong đưa mắt liếc nhìn người con gái đang ôm lấy hắn.
"Nữ hoàng bệ hạ, chắc có nhầm lẫn " Hướng Nhật biết đang ở trong tình huống ko hay, giữa nàng và nữ cảnh sát lại có giao tình, vì để tránh nàng suy nghĩ lung tung nên nghĩ quăng bừa một trái bom, trúng ai thì trúng " Vừa rồi bạn học của ta cảm thấy nhức đầu nên ta giúp nàng kiểm tra thôi"
"Oh! Ko nghĩ Hướng tiên sinh lại là người biết quan tâm đến sức khỏe của người khác. Nhưng.kiểm tra thân thể đâu cần phải ôm nhau như thế"
"Ta sợ nàng bị ngã nên mới đỡ lấy."
"Vậy giờ sao còn ko buông ra? Sợ người ta đứng ko nổi àh?" Nữ hoàng quyết truy vấn đến cùng.
"Quên.quên." Hướng Nhật vội vàng buông cơ thể mềm mại ấy ra.
"Người này.là bằng hữu của anh?" Thư Dĩnh thẹn thùng đứng dậy, lúc đầu người con gái tóc vàng này lên tiếng nàng đã phát hiện ra, nhưng lại ko muốn xa rời cảm giác bình yên nơi đây nên tiếp tục ôm lấy và lặng lẽ quan sát người con gái nước ngoài này. Chăm chú một hồi, nàng cũng thấy yên tâm vì ở người này ko có chút gì gọi là yêu đương hay ghen ghét cả, mặc dù nghe ko hiểu gì cả nhưng nàng có thể nhận thấy giọng điệu chán ghét của người này. Bằng trực giác của phụ nữ, nàng chắc chắn người con gái này ko có ý muốn cướp lấy " bạch mã hoàng tử".
"Nàng là một người bạn nước Pháp của ta, chỉ là ko thân cho lắm " Hướng Nhật nhẹ nhàng nói, thản nhiên giải thích, cũng ko chỉ ý đến " Người bạn nước Pháp ko thân cho lắm" đang tức tối liếc hắn.
"Anh.biết tiếng Pháp?" Hai mắt Thư Dĩnh sáng rỡ.
"Àh, cũng biết chút chút " Hướng Nhật khiêm nhường nói, đột nhiên nhận thấy vẻ mặt hưng phấn của đối phương, biết rằng cứ để nàng như vậy thì " bà nội tóc vàng" kia càng hiểu lầm, lỡ nữ cảnh sát xuất hiện tại đây thì ko biết ăn nói như thế nào. Vì thế hắn lập tức đổi đề tài " Được rồi, sao nàng còn chưa về? Mẹ cùa nàng cũng đang rất lo lắng rồi đấy"
"A.thiếu chút nữa em quên " Thư Dĩnh sợ hãi kêu lên, mẹ thì đang rầu rĩ ở nhà, còn mình ngồi đang mơ mộng chuyện tình ái, quả thật bất hiếu a. Lập tức đứng dậy nhìn " bạn trai" nói " Em đi trước đây, anh.nhớ đến tìm em " Nói xong lập tức xoay người ra cửa, Thư Dĩnh tin chắc, nếu đối phương đã điều tra tình cảnh của mình, thì cũng có thể tìm đến nhà mình một cách dễ dàng.
"Được, ko thành vấn đề " Hướng Nhật trong lòng nãy giờ muốn đuổi đối phương đi nên khi nàng có ý định bỏ đi hắn cũng ko giữ lại.Nhưng mà.nói chuyện gần cả thế kỷ, đến khi bóng người đã ra khỏi cửa, hắn mới nhớ.nãy giờ chưa hỏi tên nàng.đang muốn đứng lên đuổi theo thì " bà già nữ hoàng" đã lên tiếng " Người đã đi xa, Hướng tiên sinh bây giớ mới hối hận àh?"
Hướng Nhật đành ngồi xuống, quay đầu nhìn thấy dáng người đầy đặn cùng gương mặt đắc ý của bà nữ hoàng, nếu ko vì lời nói của nàng thì hắn đã ko chật vật như vậy, đang muốn mở miệng trêu chọc một chút. Đột nhiên.trong lòng run lên, cảm giác được sắp có một mối nguy hiểm rất lớn sắp phát sinh, Hướng Nhật ko dám chậm trễ, đưa mắt nhìn xung quanh, đột nhiên phát hiện trên sân thượng của tòa nhà đối diện lóe lên ánh sáng chói mắt.
"Nằm xuống " Ko hề do dự, Hướng Nhật lao đến ôm lấy nữ hoàng bệ hạ nằm xuống. Trong khoảng khắc đó, một tiếng động rất nhỏ truyền đến.
"Phốc " Một tiếng.cách vai trái của nữ hoàng khoảng 1 tấc.trên mặt bàn xuất hiện một cái lổ rất nhỏ.
"Ngươi làm gì vậy?" Nữ hoàng bệ hạ vừa giận vừa sợ, nàng ko biết được mục đích của đối phương muốn làm gì, nhưng hiện tại giờ đang bị đối phương đè sát lên mặt đất.
"Ko muốn chết thì câm miệng lại cho ta " Hướng Nhật gắt giọng đè nàng xuống.
"Bệ hạ!" Mấy nữ nhân ngoại quốc ở bàn đằng xa kia, nhìn thấy tình cảnh như vậy liền lên tiếng, đi đến chỗ hai người đang "nằm".
"Đừng đến đây! Có bắn tỉa!" Hướng Nhật nhìn mấy con đàn bà ngu ngốc đang đi đến tức giận nói.
Từng có kinh nghiệm nên các nàng cũng dừng chân, tìm chổ mà núp xuống, tay cũng bắt đầu đặt lên súng.
Những người trong quán bây giờ ko ai để ý đến các nàng bởi vì họ đang bị hình ảnh một tên tiểu tử đè lên một nữ nhân ngoại quốc làm hấp dẫn. Trong lòng ghen ghét đồng thời cũng bội phục sự can đảm của thằng nhóc này, ban ngày ban mặt mà dám chơi trò " Cường bạo".Thật là "dâm đãng" vô cùng! Càng đáng tiếc hơn là mỹ nữ ngoại quốc kia lại ko có bất kỳ phản ứng nào, giống như là đồng tình cho hắn làm vậy.
Hướng Nhật cũng ko chú ý đến suy nghĩ của mọi người xung quanh, vừa đè nàng xuống vừa giải thích.
Chứng kiến lỗ thủng trên kia.nữ hoàng bệ hạ đã biết chuyện gì xảy ra, đồng thời thân thể cũng ko giãy giụa nữa, chỉ là thấy xấu hổ, ánh mắt tức giận nhìn người đang đè lên mình. Mà Hướng Nhật nãy giờ đang tính toán đường rút lui an toàn, cho nên cũng ko chú ý vì tình thế cấp bách khi nãy tay hắn đã đẩy ngã nữ hoàng, bây giờ bàn tay còn đang đặt trên bộ ngực cao vút (vô sỉ.rất vô sỉ, bất quá ta thích)
"Uy, huynh đệ, rất hay, rất có tính cách!" Lão già trung niên ngồi bàn bên cạnh dùng cặp mắt hạ lưu nhìn hai người.
Hướng Nhật đang suy nghĩ bị những lời này cắt đứt, trở nên vô cùng tức giận mắng to " Cách ông nội ngươi! Ko nghe thấy tiếng súng nổ àh?"
"Súng? Cái gì súng? Huynh đệ đừng tìm lý do." "Beng" một tiếng, cái ly trên bàn đột nhiên vỡ vụn làm cho lão già cứng mồm, sửng sốt một chút, sau đó hét toáng lên: "Súng.súng nổ.chết người.chết người a." Ngay sau đó thân thể mập mạp của hắn nằm vội xuống đất, phản ứng nhanh vô cùng khiến người ta hiểu lầm.ko biết trước kia hắn có phải.là vận động viên ko?
Giọng nói của hắn như tiếng heo bị thọt huyết, rên la thê thảm, mọi người bắt đầu nghe thấy và phản ứng, núp xuống gầm bàn, một số người bình tĩnh hơn thì móc điện thoại ra gọi cảnh sát đến.
Hướng Nhật cũng thừa dịp kéo nữ hoàng bệ hạ lại sát bức tường mà núp trong tình cảnh hỗn loạn này, Tên bắn tỉa kia tuy ko nhìn thấy hai người, nhưng hắn có thể đoán được vị trí trốn dưới bàn, nên vừa nãy đã thử lửa một phát. Cũng may lúc Hướng Nhật ngã xuống đã lăn vài vòng trước, nếu ko khi nãy đã sớm đi gặp ông bà thêm một lần nữa.
Núp sát bức tường làm cho lưu manh có chút cảm giác an toàn hơn khi nãy, đồng thời hắn cũng biết thời gian còn lại ko nhiều, nếu bây giờ xông ra ngoài.dâng mỡ cho mèo àh?.còn cứ ở lỳ trong này.tự đưa mình vào rọ.hiển nhiên ko phải thượng sách.đối phương đã dùng đến bắn tỉa, rõ ràng là muốn đẩy mục tiêu vào chổ chết, cho nên chắc chắn sẽ an bài thêm một sát thủ nữa, khẳng định còn lợi hại hơn nhiều.
Bây giờ, chỉ có hai biện pháp: một là dựa vào cảnh sát, hy vọng họ mau tới, khi đó tập trung đông cảnh sát, tin rằng đối phương cũng ko mạo hiểm mà nổ súng bừa.chắc chắn là vội vã tìm cơ hội thoát thân. Chẳng qua cái biện pháp này ko an toàn, cảnh sát biết bao giờ mới đến, cứ kéo dài thế này, đối phương sớm muộn cũng phát hiện ra, bật PK lên đồ sát tất cả.mọi chuyện sẽ vô cùng dễ dàng.
Biện pháp thứ hai chính là: tìm ra vị trí chính xác của đối phương, sau đó giết chết hắn. Nhưng xem ra cũng ko phải dễ vì, tay ko vũ khí hơn nữa ko biết địa điểm ẩn thân của đối phương, lại ko biết đối phương có bao nhiêu người, hơn nữa bây giờ đi lại khó khăn vô cùng, đi bậy là ăn đạn ngay.
"Bệ hạ, ngài ko sao chứ?" Hướng Nhật đang suy nghĩ thì đám bảo vệ vì lo lắng cho chủ nhân cũng đã len lén lết đến đây.
"Ta ko việc gì, Susan, các người cần cẩn thận một chút." Nữ hoàng trải qua một thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi cũng đã bình tĩnh lại một chút. Nhưng vừa rồi bị.cái tên này.xàm xở.trong lòng vô cùng bất mãn, tức giận liếc nhìn người đó một cái.
Susan cũng ko để ý đế khác biệt của nàng, nghe được những lời này cảm thấy vô cùng cảm động " Vâng, thưa bệ hạ"
"Đúng rồi, Mai Đạt Lý, Anna, ko sao chứ?"
"Thưa bệ hạ, hai người ấy đang ở chổ an toàn!"
"Please, don't talk to much " Hướng Nhật bất mãn nói (câu nì.em để nguyên luôn)
Sự tức giận dồn nén nãy giờ bùng nổ " Hướng tiên sinh, ta nhớ chúng ta ko bị tiết chế về quyền tự do ngôn luận"
"Ok, là ta nói bậy " Hướng Nhật thuận miệng nói, trong lòng cũng có chút tức giận, cảm thấy bất mãn vô cùng, nói đi nói lại ta cũng là người cứu các ngươi một mạng, ko cần phải đối đãi như cừu nhân. Lưu manh cũng phát hiện ra ánh mắt bất thường của nữ hoàng đang nhìn mình, nhưng tình cảnh tồn vong sinh tử trước mắt, ko cần để ý đến những chuyện lặt vặt đó. Thật ra thì.cho đến bây giờ, hắn vẫn ko biết, mục tiêu của đối phương là bản thân hắn.hay là vị nữ hoàng tôn kính kia. Chẳng qua trong lòng hắn lại nghĩ rằng, hay là đối phương muốn cả hai người cùng chết?
Với suy nghĩ như vậy, trong lòng Hướng Nhật cũng đã quyết đoán hơn, quay sang hỏi " Có súng ko? Đưa ta một cây"
"Đây " Nữ bảo vệ lần trước đã chứng kiến sự lợi hại của đối phương, cho nên vừa nghe thấy hắn nói, lập tức móc ngay cây súng bạc sau lưng đưa cho hắn ko chút do dự.
Hướng Nhật ngay lập tức cảm thấy hài lòng, vốn ban đầu hắn nghĩ các nàng theo hộ tống chắc chỉ mang mấy cây súng cùi cùi làm dáng, nhưng ko ngờ móc ra lại là một cây Desert Eagle loại. 44 Maag so với cây đang giấu ở nhà đời. 50AE uy lực ko kém bao nhiêu, nhưng được cái nhỏ gọn và độ chính xác cao hơn. Khó trách tại sao các nữ bảo vệ lại mang bên mình, đơn giản là vì với các tính năng như thế, rất thích hợp cho nữ sử dụng. Tuy nhỏ nhưng có võ, được xem là một vị tiểu bá vương, chỉ cần bắn trúng người, chắc chắn sẽ để lổ...(Thật ra thì.thời của DE qua lâu rồi.giờ người ta chuộng Bereta hay Glock nhiều hơn DE vì nhẹ, gọn, lại rẻ nữa.chỉ có đại gia mới xài DE thôi)
Cầm súng trong tay làm Hướng Nhật an tâm hơn, mục tiêu bây giờ chỉ còn tìm ra vị trí chính xác của đối phương mà thôi. Còn những người này, cứ núp ở đây, đối phương bắn mò đến sáng cũng ko thể trúng. Bây giờ lưu manh chỉ lo rằng, súng lục ko thể bắn các mục tiêu quá xa, mà nếu có tới, cũng có thể ko gây vết thương nghiêm trọng.
Hiện tại bây giờ chỉ có thể chờ, núp trong đám người này mà đợi sung rụng, làm sát thủ mất kiên nhẫn, lúc đó chính là thời điểm thích hợp nhất.
Quả nhiên, đối thủ ko phải là những người thích chờ đợi, có lẽ quá lâu sẽ đánh động đến cảnh sát, lúc đó khó hoàn thành nhiệm vụ hơn, cho nên sớm hiện thân.
Bốn người ăn mặc hoàn toàn khác nhau ở bốn góc đồng thời đứng dậy, bắt đầu những động tác vô nghĩa.chắc chắn bọn này đã trang bị thiết bị liên lạc từ xa. Bọn này, vừa hiện lên, đã bắt đầu lấy vị trí của các nữ bảo vệ ra làm bia tập bắn.
"Đáng chết!" Susan tức giận mắng, sau đó hét lớn lên: "Tất cả tản ra, ko nên ở chung một chổ"
Hướng Nhật ở gần nàng nhất, cho nên nghe rõ tiếng rên rỉ, chắc chắn đã có người bị thương. Hắn biết, những nữ bảo vệ này, đã được huấn luyện ra cao, đối phương có thể làm bị thương các nàng cũng ko phải hạng tôm tép gì, mà ngược lại còn vô cùng ghê gớm. Vì lần trước, các nàng bị khủng bố tập kích, thế mà có mấy người chỉ bị vài vết thương nhẹ ko đáng lo gì.
Càng ngày càng nhiều tiếng kêu gào thảm thiết.Thật ra là.lúc súng nổ.có vài người đã ko giữ được bình tĩnh, chạy loạn lên.mong muốn tìm chỗ khác an toàn hơn.và.cái gì đến đã đến.súng đạn ko thấy đường cứ phang đại mà đi.
Bốn tên sát thủ sớm đã rất tức giận, những người chạy loạn làm bia thịt tập bắn cho họ.đối với sát thủ.chỉ nhận giết đúng mục tiêu.nhưng mọi người cứ chạy đùng đùng lên.súng đã bóp cò thì ko thể thu hồi đạn.Càng lúc.máu chảy càng nhiều.
Hướng Nhật đột nhiên lao ra trước, sắc mặt trở nên lạnh lùng.
Cách đó khoảng ba bốn mét.có một người phụ nữ trung niên.đang ôm một đứa nhỏ cỡ 5 6 tuổi vào lòng.nhưng.trên vai của nàng.máu đã thấm ướt hết ra ngoài.
Chuyện bên lề: Một vài thông tin về Desert Eagle
Khẩu. 50AE của Hướng Nhật sử dụng -. 50AE 7 round (. 440 Cor - bon and. 50AE)
http: //upload. wikimedia. org/truyentop.netmons/thumb/9/99/Desert - Eagle - p1030134. jpg/300px - Desert - Eagle - p1030134. jpg
Desert Eagle là một loại súng lục nòng lớn bán tự động vận hành bằng khí chủ yếu được chế tạo ở Israen bởi IMI (Israel Military Industries, nay là Israel Weapon Industries) for Magnum Research, Inc. một đơn vị đóng ở Hoa Kỳ đã phát triển và đăng ký bản quyền thiết kế gốc của Desert Eagle và đã chế tạo mẫu đầu tiên nhưng việc chế tạo đã được chuyển giao đến Israel, nơi chỉnh sửa hoàn thiện cuối cùng thiết kế và đưa vào sản xuất. Địa điểm chế tạo đã được dời đến Saco Defense nằm ở bang Maine từ năm 1996 đến năm 2000 nơi chế tạo theo phiên bản XIX, nhưng đã được chuyển lại Israel khi Saco đã được General Dynamics mua lại.
http: //media. truyentop.net/picture/Eastside_Dave/DesertEagle4420004. jpg
Đây là. 50AE
Loại: Súng ngắn bán tự động
Nơi sản xuất: Hoa Kỳ
Lịch sử sản xuất
Người thết kế: Magnum Research
Thời gian thiết kế: 1979 - 1982
Hãng sản xuất: Israel Weapon Industries (từ 2002 đến giờ)
Israel Military Industries (2000 - 2005,1982 - 1996)
Saco Defence (1996 - 2000)
Sản xuất 1982
http: //world. guns. ru/handguns/deagle19 - kit. jpg
. 44
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.