"Ta thề, nhất định sẽ giết ngươi, giết sạch cả nhà ngươi."
Hướng Nhật ở phía xa ko kịp nghe hết lời thề độc của nàng, nhanh chân rời đi. Cảm giác khi nãy thật tuyệt vời.đưa đầu lưỡi tiến vào trong miệng nàng.nhưng làm như vậy ko khác nào tự đào mồ chôn mình. Khi nãy cô nàng nếu ko bị khí thế " Tà Dâm " của mình khống chế, nếu nàng cắn mạnh xuống.ách.lúc đó có nói gì cũng đã quá muộn...(tuyệt kỹ ÉP HUN này chi dành cho người có kỹ thuật cao, đau tim và thiếu máu lên não thì đừng thử kẻo: lưỡi đi nhé, răng môi ở lại vui vẻ là bỏ mịa)
Phèw.Lưu manh thở mạnh một hơi, nhanh chân chạy khỏi "hiện trường"
"Đại ca, anh đến rồi " Hầu Tử cười nịnh dẫn đường cho Hướng Nhật đến chổ ngồi tốt
"Ờ, đến chơi, xem chổ này hoạt động ra sao " Hướng Nhật ngồi xuống, chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh rồi hướng về người đang đứng: "Ê mập, lấy tao một ly " FireLip""
"Dạ, đại ca " thằng mập hí ha hí hửng chạy đi.
Hầu Tử bắt đầu tiết mục " quăng lựu đạn " quen thuộc của mình: "Đại ca, sinh ý khu này vô cùng tốt.anh xem, nhiều người quá. Tất cả là nhờ công lao của đại ca"
"Hả? Công lao của ta?" Nhìn quán bar chật kín chỗ ngồi, thậm chí còn vài người đứng nói chuyện quanh cái bàn lớn, làm lưu manh có chút khó hiểu.
"Đúng vậy, đại ca. Tại anh ko biết, hai ngày nay, mấy thằng tệ nạn cứ xuống khu vực này lùa hoài, riêng chỉ có quán này là vẫn bình an vô sự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788821/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.