🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hướng Nhật 2 tay xoa xoa để giảm cảm giác đau đớn, chỉ tiếc tay phải nguyên miếng băng gạc to đùng, sờ vào cũng ko có cảm giác gì.

Cũng đã vào buổi chiều, nhưng thương tích trên cánh tay vẫn chưa biến mất. Nhất là trên cánh tay trái, so với tay phải thì chằng chịt những dấu vết. Sở Sở thích để móng tay dài, lúc nhéo hắn vì sợ gãy móng nên ko dùng lực nhiều, nhưng đồ đệ Thạch Thanh thì ko được như vậy, bởi vì mỗi ngày đều rèn luyện thể lực, nên nàng ko có khả năng để móng tay dài, thế nên ko chút do dự mà bấu mạnh, cơ bản chỉ có thể từ chết đến bị thương.

Hướng Nhật khóc ko ra nước mắt, vừa có tiếng chuông hết giờ học, liền nhân cơ hội chuồn đi. Bây giờ, hắn cần đi làm cái.sự nghiệp giáo dục vĩ đại kia.

"Thầy, người đã đến." Vừa tới cửa, lưu manh đã được đón tiếp nhiệt tình.

"Mẹ em ko có ở nhà àh?" Hướng Nhật có chút khác thường đánh giá cô bé đáng yêu trước mặt, so với ngày hôm qua quả thật có chút khác thường.

"Ko có ở nhà thì đã sao, rồi cũng sẽ mau về mà thôi " cô bé đáng yêu nhìn thoáng qua chuông đồng hồ, trầm tư nói.

"Hình như so với hôm qua lễ phép hơn nhiều " Trong lòng xuất hiện nghi vấn, bây giờ chỉ có 2 người, cần phải giả bộ lễ nghĩa sao?

Đối phương trả lời càng làm cho lưu manh ngạc nhiên: "Thưa thầy, hôm qua là em ko đúng, em xin lỗi thầy " Nói xong còn khẽ cúi đầu.

Hướng Nhật ánh mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788817/chuong-103.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.