Trong sân bóng rổ, khán giả vừa mới nhốn nháo cả lên do pha đột phá đặc sắc của người nào đó thì lúc này đã bình tĩnh trở lại. 
Trên sân, hai đội bóng đang không ngừng tranh cướp quyết liệt. Nhưng ai tinh mắt thì chỉ cần liếc qua sẽ thấy, đội bóng mặc trang phục màu trắng rõ ràng yếu thế hơn, so với thực lực của đội bóng mặc trang phục màu hồng thì không thể bằng được. 
Chỉ cần từ lượng mồ hôi tuôn ra như suối trên người đội màu trắng thì cũng biết họ đang lâm vào khổ chiến, mà nhìn vẻ mặt đội màu hồng thì rất ung dung thoải mái, có thể thấy được vẫn còn giữ sức. 
Nổi bật hơn cả là cầu thủ số 10 đội màu hồng, trên sân đều là bóng dáng hắn chạy băng băng, ném rỗ, trợ công, đoạt bóng, đột phá.Lúc Hướng Nhật vừa mới vào, vừa vặn thấy hắn úp giỏ, bóng dáng rất tự nhiên bay lên giữa không trung, như tên bay khỏi nỏ căng, sau khi lướt một đoạn, đưa tay hung hăng nện bóng vào giỏ trên khung. 
Lưu manh khinh thường bĩu môi, đánh giá của hắn vẫn như lúc đầu - rác rưởi! 
Nhưng Thiết Uyển bên cạnh lại tăng thêm sự tán thưởng với gã, không tiếc lời khen ngợi, khiến Hướng Nhật chua xót không thôi. 
"Cũng thường thôi, mới úp rỏ một cái thôi mà, đứa trẻ cũng làm được." Lời này của lưu manh tuy có hơi bất công, nhưng chính là suy nghĩ trong lòng hắn. 
"Đây chính là úp giỏ! Bình thường rất ít thấy.Ái chà, hắn lại cướp được bóng, thật lợi hại!" Thiết đại sĩ quan cũng không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788798/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.