"Tiểu Hướng tới rồi, nhanh nhanh vô đây ngồi đi con."
Lưu manh vừa mới bước vào cửa, Thiết Mẫu đã nhiệt tình dẫn hắn ngồi vào sô - fa trong phòng khách. Còn về phần cô nàng đang ôm cánh tay hắn thì bà ném cho một liếc mắt quái dị rồi xoay người đi xuống bếp.
Không biết có phải là nhìn nhầm hay không, Hướng Nhật phát hiện thấy ánh mắt của Thiết Mẫu nhìn hắn lại còn sáng bừng hơn trước, điều này sợ là không chỉ bởi vì hắn là con rể của bà, chắc là công lao của vụ uống hết bình "rượu" kia. Thiệt không dám tin, Thiết Mẫu không ngờ lại dám làm chuyện như vậy, không lẽ chỉ bởi vì lo lắng con gái tuổi cũng lớn rồi lại thêm sốt ruột nóng lòng muốn bồng cháu ngoại ư? Nghĩ đến đây, Hướng Nhật liếc mắt nhìn nữ cảnh sát bên cạnh, khuôn mặt trẻ trung căn bản không nhìn ra tuổi tác thật sự, cứ cho là cô nương 18, 19 tuổi đi thì cũng không sai. Càng phải nói là da dẻ của cô nàng ở bên trong y phục cũng không thua kém Sở tiểu thư, làm sao có thể nói là tuổi tác đã lớn rồi chứ? Thiệt là không hiểu nỗi!
Thiết Uyển bị hắn nhìn từ đầu tới chân cảm thấy không được tự nhiên, nhớ đến ám chỉ vừa rồi của má, cũng không kì kèo với hắn nữa, chỉ hừ nhẹ một tiếng, rồi đi vào bếp.
Hướng Nhật nhìn theo bóng lưng của cô nàng mà cười khổ rồi vuốt vuốt mũi, bật TV lên xem một mình.
.
.
"Má ơi, ba đâu rồi?" Thiết Uyển vừa bước vào nhà bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788789/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.