"Thật sự tặng ta?" Đột nhiên đồ đệ yêu đưa tặng hàng độc, Hướng Nhật không tin, ngơ ngác hỏi lại. Cái món này chả phải là thứ nàng thích nhất sao? Lần trước còn cố sống cố chết, không ngại cả sư phụ cũng phải lấy lại về. Hắn phải chơi đòn lấy trộm lúc đồ đệ vắng mặt. Không nghĩ nàng đột nhiên đưa tới tận tay. Tên lưu manh sướng đến ngất ngây.
"Đúng vậy sư phụ" Thạch Thanh đỏ mặt gật đầu, hoàn toàn không có vẻ gì miễn cưỡng. Trên mặt chỉ hiện lên vẻ ngượng ngùng e lệ khiến tên lưu manh xúc động phát run.
"Cái gì đấy? Em xem với." Sở Sở đi ngang qua thấy hai thầy trò thậm thà thậm thụt to to nhỏ nhỏ (tưởng tượng đi mấy cưng),tò mò hỏi.
Hướng Nhật toàn thân chấn động. Lúc này muốn tiếp nhận "lễ vật" của trò yêu tuyệt đối không được bởi có con hổ cái vẫn đăm đăm nhìn hắn. Đúng thời khắc mấu chốt, trí thông minh của tên lưu manh với 2 bằng thạc sỹ vận chuyển với tốc độ ánh sáng, rốt cuộc cũng nghĩ được biện pháp, lập tức gấp nhỏ chiếc quần vốn dĩ đã bé xíu vào lòng bàn tay: "Tiểu Thanh đưa anh một chiếc khăn tay để lau mũi." nói đến đây, tên lưu manh cố ý khịt khịt cái mũi.
"Anh bẩn quá đi." Sở Sở vẻ mặt phẫn nộ, tự nhiên cũng không nghĩ rằng đưa cái khăn tay để lau mũi cũng không giải quyết được cái gì. Chỉ thấy khó chịu vì tên lưu manh trước mặt người lạ, lại là bạn tốt của mình lại có hành động bất nhã như vậy. Lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788783/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.