Còn không mau lui xuống!
Xuống đâu? Vì sao lại phải xuống?
Cút khỏi người ta!
Những lời này hình như có chút mập mờ?
Trả lời tên lưu manh chính là hàm răng trắng bóc của nữ cảnh sát in dấu trên vai hắn. Hướng Nhật bị cắn đau, theo phản xạ tự nhiên liền đẩy nàng ta ra đồng thời đưa tay vuốt ve vết thương, hắn lập tức cảm thấy nơi tay ươn ướt vội nhìn kĩ thì thấy trên tay còn vương vài giọt máu hồng.
- Điên hả, việc gì phải ác như vậy.
- Ta còn hận là không cắn chết được ngươi.
Trong mắt Thiết Uyển hiện lên một tia điên cuồng, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài. Hướng Nhật vội bước lên vài bước ngăn nàng lại chỉ vào trước ngực Thiết Uyển:
- Cô thích màu trắng sao?
Thiết Uyển nghe vậy vội vàng nhìn xuống vị trí hắn vừa chỉ lập tức phát hiện lộ ra một phần ngực và áo lót, vội vàng kêu lên một tiếng một tay che ngực một tay cầm lấy bình trà trên bàn ném thẳng vào tên lưu manh:
- Ngươi mau cút ra ngoài cho ta!
Hướng Nhật dễ dàng né, đang muốn đùa lại mấy câu thì đã thấy Thiết cô cô cầm sẵn trong tay một vật khác chuẩn bị sử dụng "bạo lực cách mạng giành chính quyền" với mình liền quay đầu chuồn thẳng. Đùa à, vật cô ta cầm trên tay chính là con dao gọt trái cây, dù nó chưa chắc đã có thể làm hắn bị thương nhưng nhỏ Thiết này chắc chắn sẽ không chịu buông tha cho hắn, vì vậy tam thập lục kế - tẩu vi thượng sách!
Không đợi nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788778/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.