Xoay 360 độ bỏ rổ, bỏ rổ ngược, vươn 1 tay úp rổ, ném vào từ khoảng cách xa.liên tục sáu lần tấn công bằng những cách thức khác nhau, Hướng nhật ném bóng sang biên, chậm rãi nhìn vào bảng kết quả, kết quả hiện lên. trận đấu đã chấm dứt, vào sáu, đối phương chỉ có năm lần cơ hội tấn công, kết quả rõ ràng rồi.
Điền Phong thất bại nhắm hai mắt, hai tay nắm chặt, miệng lẩm bẩm không ngừng: "Không thể nào đâu, không phải đâu, tuyệt đối không thể nào."
Khán đài không một tiếng động, mọi người đều yên lặng nhìn tên bốn mắt kỳ tích, ai cũng mở to miệng không đóng lại được, nước miếng nhiễu xuống không ngừng, cũng không thốt nên lời nào. Ở địa bàn mình bị người tới phá rồi còn thua liễng xiễng, mẹ ơi mai mốt bị chọc cười thúi đầu luôn.
"Hướng quỳ!" Sở Sở nhào vào lòng lưu manh đầu tiên.
"I da em, muốn rồi hả?" Hướng nhật vòng tay qua eo nàng, đùa giỡn.
"Dâm đãng!" Sở Sở trừng mắt một cái nhưng lại dịu dàng nép vào lòng hắn.
Hai người còn chưa đi vào khu vực khán đài, Trầm Bội Bội chạy tới, vươn tay đặt lên đầu Hướng Nhật rồi kéo về đầu mình, vừa đo vừa so chiều cao, "Trời ơi, so với em còn thấp hơn chút, không công bằng! sao anh có thể dập rổ, em lại làm không được? anh còn là người không? không đúng, anh là quái thú!"
"Ủa, cái này là ca ngợi đó hả?" nói thật giờ hắn thấy nhỏ trước mặt so với chính mình cao hơn chút thần kinh có vấn đề. Bất quá hắn thích.
"Sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788744/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.