"Sư phụ, ta cảm giác động tác.này có vấn đề, phải không?" bên trong phòng tập của xã đoàn Thạch Thanh vẻ mặt mong đợi nhìn nam nhân trước mặt.
"không sai, tập đúng rồi đó nhưng mà lực thì yếu quá." Hướng Nhật không kiêng dè hất cho nàng một gáo nước lạnh.
"Nga." Thạch Thanh thất vọng không thể dùng lời nào diễn tả, "như thế nào mới có thể gia tăng sức đây?"
"Mạnh hơn cũng không phải theo một hướng phát triển nhất định, phải từ nhỏ kiên trì rèn luyện, mới có thể từ từ, chậm rãi mạnh dần lên. Giống như thân thể người ta phát dục giống nhau, cô nói thử xem, trước hết lúc còn nhỏ phần trước ngực cô nhất định chưa lớn được như bây giờ đúng chứ? đó là chứng minh cho việc không ngừng cố gắng rèn luyện hơn nữa bình thường ăn uống đầy đủ mới to được như bây giờ. Thật ra căn bản là cô không cần làm gì hết, càng lớn lên thì nó cũng sẽ lớn lên theo thôi, chỉ là nếu so với việc có rèn luyện thì không bằng, ta đề cập chuyện này không có ý gì chỉ là lấy ví dụ cho thấy việc gia tăng sức mạnh cũng giống nhau, nếu như không trải qua rèn luyện thì sức lực dù thế nào cũng không khác người thường, nhưng có cố gắng rèn luyện, sức sẽ càng ngày càng mạnh hơn. Cô hiểu chưa?"
"ta.không hiểu lắm." những ví dụ tên lưu manh đưa ra thì người con gái trong sáng như nàng làm sao dám nghe hết thì lấy gì mà hiểu, Thạch Thanh mặt đã đỏ bừng, câu tiếp theo càng không chú ý, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/788730/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.