Lúc này sân trường thoáng chốc vắng tanh, mọi người không ai dám dấn thân vào vũng nước đục càng quậy càng lớn này. Trên sân trường lúc này chỉ còn lại sáu người tả hữu, mà Dương Ngô hai người thì mặt mày tái nhợt nhìn nhau, khẽ nuốt một ngụm nước bọt lớn đi vào, tựu là hôm nay khó mà tránh được kiếp nạn này đây này.
Diệp Hiểu Phong đang ôm lấy Hạ Đông Nghi, không biết nên đi hay là ở lại xem nháo sự Phương tiểu nha đầu. Mà Phương Phương thì lúc này một vẻ thập phần tức giận hướng về phía Dương Ngô hai người phì phì sấn tới.
- Ta bảo lặp lại một lần nữa những gì hai người các ngươi vừa nói, tựu mà sai một từ nửa chữ hai người tức khắc mềm xương a.
- T…t…t…a…a …t..a..t…a.a.a.. Dương Ngô hai người bị dọa cho sợ tới xanh mặt, lắp bắp trả lời.
- Phương Phương!... Hạ Lộ một bên muốn ngăn cản cô bạn thân đang muốn nháo sự làm càn đi ra này.
- Ngưng! Hôm nay tựu là không cho Vương Ngô hai người này mềm xương ta không còn là Phương Phương a! Phương Phương khoát tay dứt khoát ngăn không cho Hạ Lộ ngăn cản nàng trừng trị hai tên thối mồm thối miệng người này.
Hạ Lộ lắc đầu ngao ngán, hôm nay khó có ai có thể ngăn cản được cô bạn thân này nháo sự đây rồi. Bất chợt Hạ Lộ nhìn về phía Diệp Hiểu Phong và Hạ Đông Nghi mong tìm được một phương án giải quyết chuyện này, dù gì chuyện này cũng có lỗi một phần ở hai người bọn họ trên đầu.
Diệp Hiểu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-cong-tu/194035/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.