"Anh Cảnh, anh có mệt không?"
"Anh Cảnh, anh có khát không?"
"Anh Cảnh, anh có đói không?"
Từ lúc quay lại lớp, Lục Thừa An không nói nửa câu thừa thãi, chỉ một mực xum xoe nịnh nọt.
Hai tiết học liên tiếp, cậu sợ Cảnh Thượng mệt, miệng lanh lẹ nói:
"Anh Cảnh, hay là anh nghỉ một lát đi. Tiết này em nhất định sẽ chăm chú nghe giảng, đợi về nhà em nói lại cho anh nghe trọng điểm nhé."
20 phút giờ ra chơi, Lục Thừa An lo Cảnh Thượng khát, dù từ lúc về lớp đến giờ hắn chưa nói một lời nào, sẽ không bị thiếu nước về mặt sinh lý, nhưng Lục Thừa An vẫn cầm cốc nước chủ động lên bục giảng rót một ly đầy mang về, ân cần nói:
"Anh Cảnh uống nước đi ạ, anh xem môi anh nhạt màu cả rồi, uống hai ngụm đi. Cho mượt cổ họng rồi mềm cả môi nữa, không thì lúc hôn sẽ không mềm đâu anh."
Ngay cả vấn đề ăn uống sau khi tan học buổi trưa - Lục Thừa An không còn mua cơm cho Cao Mộc Tê và Giang Đoan nữa, bây giờ chỉ cần cậu muốn, thì chỉ có cậu sai bảo bọn họ mà thôi.
Nhưng Lục Thừa An là một kẻ khó chiều, bảo một trong hai người họ đi mua cơm, cậu lại sợ hai tên này giở trò bỏ độc vào cơm của mình và chó Cảnh. Cho nên mỗi khi đến giờ ăn, Lục Thừa An vẫn đích thân đi mua cơm.
Chỉ có điều gần đây, Lục Thừa An quá cưng chiều bản thân, cứ muốn nổi cáu thì nổi, vừa khó chiều vừa đỏng đảnh.
Mua cơm chậm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-cho-dien-alpha-lieu-mang-danh-dau-toi/4891479/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.