Đới Giai Minh thấy Hoàng Lập Hải tận tâm tận lực vì công việc của huyện Thụy Nguyên đến vậy, lập tức hiểu ra đằng sau chuyện này chắc chắn có vấn đề.
Nên ông ta cũng chưa vội bày tỏ thái độ mà trầm giọng:
– Chủ tịch Hoàng, chuyện này không đơn giản vậy đâu. Cứ cho là chúng ta hỗ trợ về mặt chính sách, ngộ nhỡ chuyện này làm không ra gì, e thành phố Nam Hoa chúng ta cũng phải gánh trách nhiệm đấy.
Hoàng Lập Hải cười nói:
– Muốn thành công thì phải chịu một chút nguy hiểm chứ. À, phải rồi, khi nãy tôi đã xem tài liệu được Bí thư tỉnh ủy Tăng phê duyệt mà Liễu Kình Vũ đưa. Trong văn kiện phê chuẩn, Bí thư Tăng rất tán thành dự án đầu mối giao thông 3 tỉnh của huyện Thụy Nguyên, còn chỉ rõ, chuyện này chỉ cần Liễu Kình Vũ báo lên tỉnh theo trình tự thông thường, trên tỉnh cũng sẽ có hỗ trợ về mặt chính sách. Tất nhiên, tiền chắc chắn là không có rồi, huyện Thụy Nguyên phải tự tìm cách.
Đới Giai Minh nghe đến đây lập tức hiểu được cách nghĩ của Hoàng Lập Hải. Nếu Liễu Kình Vũ đã chắc chắn quan hệ với tỉnh, một khi việc xin cấp phép kế hoạch này bị nghẽn lại ở thành phố, chắc chắn Bí thư tỉnh Tăng Hồng Đào sẽ khó chịu. Đặc biệt là lúc này, Tăng Hồng Đào có thể phải rời khỏi tỉnh Bạch Vân. Trong tình thế này, nếu Hoàng Lập Hải cứ kìm mãi dự án của huyện Thụy Nguyên không chịu phê duyệt thì thực là vuốt mặt không nể mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2751031/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.