Cho dù trong lòng hoài nghi, ngoài miệng Trình Chính Mậu vẫn nói:
– Được, tôi lập tức chấp hành theo chỉ thị của Bí thư Liễu.
Trong lúc nói gã vẫn không quên đặt trách nhiệm lên vai Liễu Kình Vũ.
Liễu Kình Vũ thản nhiên cười rồi cúp điện thoại.
Nhưng vừa lúc đó điện thoại trên bàn làm việc của hắn lại vang lên.
Liễu Kình Vũ nhìn số điện thoại, là từ thành phố Liêu Nguyên gọi tới, số điện thoại của tỉnh lị.
Liễu Kình Vũ nhận điện thoại, đầu bên kia truyền đến một giọng nói vô cùng nghiêm túc:
– Là đồng chí Liễu Kình Vũ à, tôi là Phó chủ nhiệm phòng tiếp dân của tỉnh Vương Thiên Lai.
Liễu Kình Vũ nghe được là Phó chủ nhiệm phòng tiếp dân tỉnh thì sửng sốt nói:
– Phó chủ nhiệm Vương, chào ngài, tôi là Liễu Kình Vũ.
Biết đúng là Liễu Kình Vũ, trong giọng nói của Vương Thiên Lai có đôi chút bất mãn nói:
– Đồng chí Liễu Kình Vũ, tôi nói huyện Thụy Nguyên các anh rốt cuộc là có chuyện gì mà cứ dăm bữa nửa tháng, nhiều nhất không quá hai tháng là lại có một nhóm người lên trên tỉnh khiếu nại. Vừa rồi có một nhóm dân huyện Thụy Nguyên chặn cửa Ủy ban nhân dân tỉnh, lần lượt quỳ hết dưới đất, khiến xe của lãnh đạo không thể ra vào. Tôi vừa mới sang bên đó dẫn người sang bên này. Đồng chí mau cho người đến đây dẫn người về, đừng để bọn họ lặp lại hành động như vừa rồi. Lãnh đạo đều cảm thấy rất chán vì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750716/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.