Suốt cả đêm, Tôn Khởi Mộng đều thống khổ suy nghĩ, cả đêm không ngủ.
Sáng sớm ngày thứ hai, hơn năm giờ sáng, đã suốt cả đêm tự hỏi Tôn Khởi Mộng từ trên giường ngồi dậy, bật máy tính lên, vào hòm thư điện tử, gửi cho Liễu Kình Vũ một bức thư. Sau đó cô đứng dậy cất bước ra ngoài, thuê xe đi vào núi Kê Quan ở phía nam Đông Giang hơn 30 cây số. Theo một con đường nhỏ uốn lượn, Tôn Khởi Mộng leo đến đỉnh núi. Đứng ở bên bờ vực, nhìn vách núi dưới kia lượn lờ trong sương mù, nhìn thung lũng sâu không tới đáy, trong lòng buồn rười rượi.
– Đời người vì sao luôn tràn đầy thống khổ và tra tấn. Vì sao mọi việc đều không thuận, cuộc sống như thế còn ý nghĩa gì nữa.
Tôn Khởi Mộng tự nhủ.
Nói xong, Tôn Khởi Mộng một lần cuối cùng nhìn xuống khe sâu thẳm kia, thả người nhảy xuống.
…
Ủy ban Kỷ luật Đông Giang, trong văn phòng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật.
Liễu Kình Vũ vừa mới đi làm, điện thoại trên bàn hắn liền vang lên.
Điện thoại là của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hàn Nho Siêu gọi tới:
– Kình Vũ à, vụ án của Tôn Ngọc Long bên đó có tài kiệu chứng cứ liên quan gì không?
Liễu Kình Vũ cười khổ nói:
– Chú Hàn, bên cháu một chút tư liệu cũng không có. Tuy rằng cháu hoàn toàn có thể khẳng định, Đông Giang xuất hiện vấn đề hủ bại nghiêm trọng như vậy, có liên quan mật thiết với Tôn Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750595/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.